CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 124

"Chiếu tướng." Tần Lan gọi Lê Sương một tiếng. Lê Sương gật đầu

coi như coi như phản ứng, quay đầu liền nói: "Tấn An đâu?"

Nàng bỗng nhiên hỏi, Tần Lan mới nhớ, lúc hắn cùng Lê Sương từ

trong rừng cây đêm đấy về vốn là lúc muốn hỏi Tấn An cùng người áo giáp
đen kia có liên quan gì. Sau đó, đại quân Tây Nhung xâm phạm khiến hắn
bận bịu, Lê Sương còn bận rộn hơn, căn bản không có thời gian quan tâm
đứa trẻ kia.

Bây giờ, hai tướng quân Tây Nhung đều bị giết, không khó để đoán ra

người mặc áo giáp đen trên chiến trường kia giết. Mà nghĩ tới người mặc áo
giáp đen tự nhiên lại nghĩ đến Tấn An.

Tần Lan nhíu mi: "Thuộc hạ đi hỏi."

Lê Sương lên cổng thành nhìn đất đai mênh mông chỉ lẻ loi một cây

gỗ đứng thẳng buộc sợi dây, được gió lay động, chẳng qua là một cảnh
tượng đơn bạc nhưng Lê Sương cảm thấy giống như là có một mặt khắc "
Qua đây là chết" bảo vệ Lộc thành.

Được một lúc Tần Lan đem Tấn An tới.

Ánh mắt đứa nhỏ trong veo, giống thường ngày nhìn chằm chằm Lê

Sương.

Lê Sương ngồi xổm xuống nhìn thẳng mắt nó: " Tấn An, ta đối với đệ

không có ác ý đệ cũng biết, đệ mang dị năng ta cũng muốn giữ bên người,
tương lai bất kể là ta hay triều đình đều trọng dụng đệ."

Việc Lê Sương vừa gặp Tấn An liền mang nó về đã chứng minh điều

này, ánh mắt Tấn An sáng lên, Lê Sương vỗ vai nó, ánh mắt nghiêm túc lại
nóng bỏng nhìn chằm chằm nó: "Cho nên, ta hỏi gì nhóc cũng phải thành
thật, có thể làm được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.