CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 240

Ngọc tằm... Đây không phải lần thứ nhất nàng nghe được từ này.

Thường Vạn Sơn chỉ chỉ mình ngực: "Bọn họ mang tôi từ địa lao đi ra

ngoài, rạch ngực tôi, nói là phải bỏ cổ vào người tôi. Thuộc hạ bất tài, trước
khi nhập ngũ cũng từng hành tẩu giang hồ, biết được mấy phần về cổ thuật
lợi hại, vào lúc sáng sớm ở Nam Trường núi, liền tìm dược liệu ăn. Trì
hoãn thời gian cổ trùng ở trong thân thể phát tác, cũng tìm một cơ hội, thừa
dịp đệ tử Ngũ Linh môn không chú ý, chạy ra." (Thông minh!)

Mọi người đều mang theo mấy phần lo sợ nhìn vết thương trên ngực

Thường Vạn Sơn.

Mặc dù là hán tử cao lớn, giơ đao giết người không sợ, nhưng nói đến

cổ thuật phương nam thần bí kia, nghĩ tới sâu ở trong người mình chui tới
chui lui, vẫn cảm thấy kinh người.

Thường Vạn Sơn nói tiếp: "Tôi ra khỏi núi nam, con ngựa Hắc Phong

tôi cưỡi nhiều năm như vậy, nó lại vẫn ở đó đợi hai tháng, Hắc Phong thật
thông minh, nó mang tôi trở về Tắc Bắc, tôi vốn cho rằng lần này hẳn phải
chết, đem tin tức viết ở trên giấy, muốn... Nhưng chiếu tướng còn có thể
cứu tiện mạng này của thuộc hạ, thuộc hạ thật là..."Hắn vừa nói, có mấy
phần kích động.

Lê Sương vốn đang nghĩ tới người đó, nghe Thường Vạn Sơn nói

nàng đành đem suy nghĩ về hắn (Tấn An) đè xuống lần nữa:

"Lần này cho ngươi tơi núi nam vốn không phải vì việc nước, là ngươi

nghe mệnh lệnh của ta, ngươi giúp ta làm việc, không tiếc thân, ta chưa
từng cảm ơn ngươi, có thể cứu ngươi chính là ta may mắn, sao dám để cho
ngươi cảm tạ..."

"Chiếu tướng đang nói gì vậy! Người thần bí kia, mấy lần giúp Đại

Tấn ta, vốn là đại ân nhân của đất nước ta, rồi sau đó hắn lại cứu ngài, về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.