CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 308

"Thuộc hạ lần này từ bắc dẫn sứ giả đưa Tây Nhung vào kinh thành,

sau đó phụng hoàng lệnh đến đón chiếu tướng hồi kinh. Thánh thượng đối
với việc nghỉ binh hòa bình cực kỳ coi trọng, chiếu tướng... Sợ rằng ngay
hôm nay phải lên đường."

Lê Sương quay đầu ngắm nhìn tờ giấy trên bàn kia. Nàng vốn đang

định ở Ngũ Linh môn lâu một chút, ít nhất có chút thời gian để cho Tấn An
bình tĩnh lại, hy vọng Tấn An có thể khôi phục bình thường, nhưng bây
giờ, thời gian cảu nàng, so với thực tế càng ít hơn.

"Hôm nay không đi được." Lê Sương nói, "... Ngày hôm nay, trước

cho đại quân trở về, ngày mai ta tự cưỡi ngựa, có thể đuổi kịp quân đội."

Tần Lan im lặng hồi lâu: "Chiếu tướng có chuyện gì vậy... Đang đợi

người thần bí kia sao?"

Thật ra thì Lê Sương biết, có chờ hai ngày, Tấn An cũng không thể lập

tức khôi phục bình thường, khôi phục trí nhớ, khôi phục dáng vẻ người
bình thường, nhưng, Lê Sương biết, chỉ cần mình hồi kinh, nàng phải ở
trước mặt Tấn An cùng hắn nói rõ ràng, từ nay về sau, cung chính là những
thuật sĩ luyện kết giới*, ngươi không thể đi vào, ta không thể đi ra, hoặc là
đi, hoặc là cách cung tường, trông nom ta.

(*có ai cần giải thích không, tạm hiểu là màn chắn vô hình đi nha)

Nàng không thể tưởng tượng, phải đối mặt với Tấn An thế nào để nói

ra như vậy, cũng không cách nào tưởng tượng lúc nàng nói lời này, Tấn An
sẽ là dạng biểu tình gì.

Chắc sẽ giống hôm nàng để hắn ở lại một mình, hắn vẫn mang vẻ mặt

chờ nàng đi.

Chỉ sợ, sau khi nàng vào cung, Tấn An cũng không đợi được nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.