CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 370

Thấy bóng Tần Lan biến mất ngoài nội các, Lê Sương mới khe khẽ

thở dài, từ lúc quen Tần Lan đến nay đã có hơn mười năm, quá khứ hồi ức
phảng tựa còn sờ sờ ở trước mắt, nàng nhắm mắt, nghỉ ngơi một hồi.

Điều có thể cảm thấy an ủi là, Tần Lan nói có một môn phái giang hồ

giúp đỡ Tấn An, không cần suy nghĩ, nhất định là Ngũ Linh môn.

Nếu một mình Tấn An, muốn từ kinh thành chạy tới biên giới Đại Tấn

có lẽ hết sức phiền toái, một là mặt mũi hắn quá mức xuất chúng, dễ bị phát
hiện, hai là Lê Sương sợ mình trước kia đặt không đủ ngân lượng ở Bạch tự
khiến hắn không chống đỡ nổi tới khi rời Đại Tấn.

Mà giờ có Ngũ Linh môn giúp đỡ, Vu Dẫn là người cơ trí, chắc sẽ

không thiệt thòi cho Tấn An đi.

Lê Sương tựa vào bên tường, suy nghĩ những chuyện này, mơ mơ

màng màng ngủ thẳng tới buổi chiều, đến khi mặt trời ngả về tây, bên ngoài
địa lao thoáng qua bóng người đung đưa, Lê Sương nhìn lướt qua, thấy
người tới lại mặc quần áo người đưa cơm ngục.

Trước kia người tới đưa cơm ngục đối với Lê Sương rất khách khí,

mỗi lần tới đều phải gọi một tiếng tiểu thư trước, sau đó quy quy củ củ đem
thức ăn cho nàng, đặt ở cửa tù.

Hôm nay lại không có kêu nàng.

Lê Sương thầm đoán chắc là mình vừa mới ngủ dậy nên hắn không

quấy rầy, liền lên tiếng chào hỏi: "Cơm hôm nay có cái gì vậy?" Cả ngày
ngồi trong địa lao một mình nên nàng không có ai để nói chuyện, giờ có
một cai ngục tốt bụng, nàng có thể trò chuyện một chút.

"A... Nga... Cải xanh, cơm, còn có chút thịt."

Lê Sương nhướng mi: "Còn có thịt, ta phải ăn thật ngon."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.