CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 39

buồn bực và nhàm chán cực kỳ, hôm nay dẫu có nói gì đi nữa thì cậu cũng
không chịu ngồi đó nghe tiếp. Cậu trốn thoát khỏi sự kèm cặp của đám tôi
tớ theo hầu, ung dung chắp tay sau đít lượn lòng vòng quanh quân doanh.
Ngay lúc đi ngang qua góc xó quân doanh này, thì thấy có một tiểu đội
thiếu niên đang chạy bộ, riêng mỗi Tấn An lại một mình ngồi trong góc đờ
đẫn, mắt đăm đăm nhìn về phương xa.

Cậu cũng có chuyện muốn bàn bạc với Tấn An, vì vậy cất bước đi đến

còn làm bộ muốn đánh lén nó, kết quả cậu vẫn bị thương, dù thương tích
khá nặng nhưng cũng phải thầm nể phục.

"Cái thằng oắt con nhà mi, có mắt sau gáy à?" Lê Đình xoa ngực thở

hổn hển một hồi lâu, muốn ngồi dậy, lại phát hiện ngực đau đến mức chẳng
còn sức để ngồi dậy, "Tới đây đỡ ta một chút."

Đối mặt với hành vi sai sử của Lê Đình, Tấn An chỉ lạnh lùng nhìn,

không làm theo cũng không nhúc nhích.

Lê Đình giơ tay lên không trung một hồi lâu vẫn không thấy ai lại đỡ.

Cuối cùng cậu khẽ cắn môi, tự nhấc mông bò dậy.

Nhưng cậu vẫn không có ý định đi mà lấm lét nhìn Tấn An một hồi,

sau đó mặt mày nhăn nhó hỏi: "Mi lợi hại thật đó, sư phụ mi là ai vậy? Có
thể bảo sư phụ mi chỉ dạy cho ta vài chiêu không?"

"Không biết." Tấn An lạnh lùng ném ra hai chữ, lại tiếp tục ngồi

xuống ngẩn người nhìn doanh trướng của Lê Sương.

Lê Đình rón rén đi đến gần Tấn An, ngồi xuống bên cạnh nó, "Vậy

thì... hay là... mi dạy ta cũng được?"

Tấn An không để ý đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.