CUỘC CHIẾN BẢO VỆ OLYMPUS - Trang 147

Vài phút sau khi họ trốn thoát, họ nghe thấy tiếng còi hú lên từ phía

dưới. Ánh đến chớp trên xe tuần tra của cảnh sát, xe quân sự và xe của
CRU chiếu sáng khắp các con đường dẫn đến nhà hàng Táo Đỏ. Cả hai
người xứ Olympus đều hiểu rằng họ suýt nữa thì đã gặp nguy hiểm đến tính
mạng.

Paelen bay gần thần Cupid hơn. “Chắc hẳn bọn chúng đã phát tín hiệu

báo động. Chúng ta không thể vào thị trấn để gọi điện được. Chúng ta nên
thử đến chỗ mà Joel và tôi mua thức ăn xem. Họ luôn mở cửa. Biết đâu
chúng ta có thể tìm được một chiếc điện thoại ở đó.”

Thần Cupid đồng ý và để Paelen dẫn đường. Cậu ta ra lệnh cho đôi xăng

đan đưa cậu đến chỗ siêu thị đó. Cả hai đều cảm thấy nhẹ lòng khi nhận ra
nó nằm ở cuối thị trấn, khá xa nhà hàng Táo Đỏ và tất cả đám binh lính
đang tụ tập.

Họ hạ cánh cách đó một đoạn ngắn và đi bộ trở lại siêu thị. Paelen giật

nảy mình khi chiếc cửa trượt tại lối vào rộng lớn kêu huýt lên một tiếng rồi
mở ra khi cậu đến gần.

Cậu vẫn không hiểu làm thế nào mà chúng biết được cậu đang ở đó. Lẽ

nào có một nữ thần xinh đẹp đang điều khiển chúng?

“Khẩn trương lên,” thần Cupid gắt gỏng.
“Chúng ta không có thời gian để rong chơi đâu. Chúng ta phải tìm chiếc

điện thoại và quay trở về căn nhà gỗ nữa.”

“Ai đang rong chơi chứ?” Paelen vừa hỏi vừa lo lắng bước qua cánh cửa

huyền bí đó, vẫn tin rằng chúng có thể bất ngờ đóng sập vào người cậu bất
cứ lúc nào.

Vào trong, Paelen lại bị choáng ngợp một lần nữa bởi quang cảnh, âm

thanh và hương vị của khu siêu thị được chiếu sáng rực rỡ này. Có rất nhiều
đồ ngọt ở đây. Nhưng lúc này có nhiều người hơn khi cậu và Joel đến mua
đồ lần trước. Điều đó khiến cậu thấy căng thẳng.

“Cupid, anh có ngửi thấy mùi đó không?” Paelen khẽ hỏi khi cái bụng

của cậu bắt đầu reo lên ùng ục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.