CUỘC CHIẾN BẢO VỆ OLYMPUS - Trang 167

“Một đứa trẻ của loài người sao? Vesta đúng là đồ ngốc khi giấu trái tim
của Thần Lửa trong một con người.” Mụ ta giơ tay ra và vuốt má Emily với
ngón tay bằng đồng lạnh lẽo. “Con người nào cũng thật là mỏng manh. Bà
ta nghĩ sao mà có thể làm thế chứ?”

Emily cảm thấy buồn nên khi bị chạm vào. Cô không thể nhìn vào mụ

thần tóc rắn. Đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào Pegasus. Con tuấn mã nện
mạnh chân xuống nền đá cẩm thạch và cố gắng tiến đến gần, nhưng con lợn
lòi lại kêu ré lên.

“Ta nói ngươi thôi đi, Chrysaor,” Euryale quát. “Hãy để em trai ngươi

được yên.”

Đôi mắt Emily chợt mở to nhìn con lợn lòi có cánh. “Đó là anh trai của

Pegasus sao?” Cô quá sửng sốt để có thể bị tác động hơn nữa bởi cái đụng
chạm của mụ đàn bà rắn.

“Sao thế này?” Mụ thần tóc rắn vừa nói vừa săm soi khuôn mặt của

Emily. “Ngươi không biết rằng Pegasus có một người anh song sinh sao?
Chúng được sinh ra khi tên sát nhân Perseus cắt cổ người em gái yêu quý
của chúng ta.” Mụ ta tuôn ra một tràng cười cay nghiệt, xấu xa. “Thấy
không Pegasus? Đã thấy loài người vô tâm như thế nào chưa hả? Có gì
ngạc nhiên không khi chúng ta đã từng ăn thịt chúng? Ta thật sự không thể
nào hiểu nổi tại sao ngươi lại lựa chọn dâng hiến lòng trung thành và thời
gian của mình cho thứ này đấy.”

Stheno lao vút từ trên ngai vàng xuống và đến chỗ cô. Emily phải gắng

sức lắm để không tiếp tục hét lên. Đôi mắt của cô nhìn theo lũ rắn che phủ
toàn bộ đỉnh đầu của bọn chúng khi hai sinh vật gớm guốc đang vặn vẹo
xung quanh và xùy xùy vào mặt cô.

Khi Stheno đưa tay chạm vào Emily, Pegasus hí lên và phi tới, cố gắng

đứng chắn giữa hai mụ thần tóc rắn và Emily.

“Hãy câm mồm lại, cháu trai,” Stheno vừa xùy xùy vừa vỗ vỗ vào bờm

của con tuấn mã. “Ngươi biết là chúng ta đã ít giết chóc hơn rồi mà. Ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.