CUỘC CHIẾN ĐI QUA - Trang 61

- Tôi có áo của tôi rồi… tôi không cần gì cả, - Kesyrt lạnh nhạt đáp,

cặp mắt màu đen như sáng lên.

- Sao con ngang thế, - bà Haza xen vào, - cứ mặc đi, đến tối trả lại.

- Vớ vẩn. Con sẽ mặc áo của mình, - cô con gái cắt ngang, rồi quay

sang chàng trai, bình thản tiếp: - Anh đợi một chút, tôi thay quần áo rồi ta
cùng đi.

Trong căn nhà gỗ chật hẹp, Kesyrt thực hiện nghi lễ cầu kinh sáng, sau

đó dưới cặp mắt soi mói của bà mẹ, cô cởi quần áo ra, mặc chiếc áo sơ mi
bằng vải hoa vào, tết lại bím tóc, cài vào đó một cái nơ bằng lụa hồng, bên
ngoài áo sơ mi choàng thêm chiếc áo dân tộc bằng vải nhung màu đỏ boóc-
đô với những đường thêu hoa văn trên ngực cực kỳ tinh xảo bằng chỉ vàng,
rồi cô khoác ra ngoài chiếc áo cherkeska bằng vải nhung màu đỏ tươi, hai
tay áo rộng của nó xõa xuống trông như cánh chim. Chiếc áo cũng được
thêu hoa văn rất đẹp bằng chỉ vàng. Cái eo thon của cô được thắt bằng sợi
dây lưng bằng da mềm gắn những chi tiết trang trí bằng bạc. Cô đi đôi tất
dạ ngắn, bên ngoài lồng thêm một đôi cũ nữa rồi mới xỏ chân vào đôi giày
da mềm.

- Phải, về khoản giày dép, chúng ta còn thiếu, - bà mẹ lắc đầu, bóng

gió.

- Thì mẹ cứ kiếm một ông hoàng tử giàu có nào đó, ông ấy sẽ mang

cho mẹ cả chục đôi giày làm đồ dẫn cưới.

- Con đừng nghĩ là mẹ tiếc con bò cái đối với con, - trong giọng nói

của bà mẹ thoáng chút giả tạo, ngừng một lát, bà nói thêm như với chính
mình. - Mình đã lo cho nó như thế. Trong khắp vùng làm gì có con bò cái
nào như vậy… dù người ta đã để con bê con lại. Nhưng, mình đã hứa đổi
nó lấy sợi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.