Xuất giá ư, Uy Thất Thất nhìn về phía bóng dáng Tam Vương gia cười
khẩy, sao có thể chứ, nếu gả cho người ở Đại Hán, thế thì chắc chắn sẽ
không trở về được, cô nhìn nhìn chiếc túi xách, lại nhìn tới quần jean bên
cạnh, hừ, bây giờ không chạy còn đợi đến lúc nào đây.
Uy Thất Thất nhanh chóng thay quân phục, mặc quần bò và áo phông
vào, lại mang theo cả nước và thức ăn, lần này cô thề rằng sẽ rời khỏi quân
doanh Đại Hán, vĩnh viễn cũng không trở lại, chỉ cần có cơ hội, cô nhất
định sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào được trở về cuộc sống trước đây.
Uy Thất Thất ra khỏi đại trướng, nhanh chóng đi về hướng phía ngoài
doanh trại, nhất định phải rời khỏi nơi này trước khi Lưu Trọng Thiên phát
hiện ra.
“Thất tướng quân, ngươi đi đâu đó?” Lưu Duẫn thấy Thất Thất ăn mặc
kỳ lạ, nữ nhân xấu xí này sắp phải làm Vương phi, tại sao còn muốn đi ra
ngoài?
“Ờ, Vương gia có nhiệm vụ muốn ta ra ngoài hoàn thành, sẽ trở về
nhanh thôi!” Thất Thất bèn nói dối.
“Nhiệm vụ, vào lúc này sao?” Lưu Duẫn có chút nghi hoặc nhìn bóng
dáng Uy Thất Thất, sắp sửa thành thân rồi, còn phái ra ngoài hoàn thành
nhiệm vụ, hơn nữa lại một thân một mình?
Uy Thất Thất rời khỏi quân doanh của Lưu Trọng Thiên, trong lòng
thực sự có chút không nỡ, nếu không phải bị dồn ép tới bước đường cùng,
Thất Thất tuyệt đối sẽ không bí quá hoá liều, dù sao quân doanh cũng là nơi
duy nhất cô có thể tạm thời nương thân, nhưng mà vì hạnh phúc của cả đời
quan trọng hơn tất cả, nhất định đành phải lựa chọn thế.
May mà trước đây đã được học trong khóa dã ngoại sinh tồn, cô mang
theo một chiếc la bàn, bằng không sa mạc lớn như vậy, cô một thân một