dài, phỏng chừng lần này chẳng có cách nào đi theo đội ngũ xuất phát rồi,
thật buồn chán, vô vị a.
Lưu Trọng Thiên nhấc chân đang định ra đại trướng, lại quay trở về,
bước tới trước mặt Thất Thất, không yên lòng nói.
“Lần này tiêu diệt xong Hung Nô trở về, bổn vương sẽ đón ngươi hồi
kinh đô, ngoan ngoãn học hỏi đôi chút để làm tiểu vương phi của bổn
vương.” Kaos Pika
“Ai thèm học làm gì! Chờ ngươi trở lại, ta liền bỏ đi!” Thất Thất đấm
mấy cái vào áo giáp của Lưu Trọng Thiên, thốt ra câu nói kia khiến Lưu
Trọng Thiên vô cùng tức giận.
“Ngươi dám chạy trốn, hãy dẹp ý định đó đi, Lưu Trọng Thiên ta sẽ
không lặp lại sai lầm đâu”
Lưu Trọng Thiên phẫn nộ nhìn Uy Thất Thất, xem ra cô vẫn còn muốn
chạy trốn a, vì thế bước nhanh ra ngoài đại trướng, hướng về phía binh lính
bên ngoài lớn tiếng ra lệnh.
“Binh lính ở lại trông coi doanh trại nghe cho rõ, nếu Thất tướng quân
tự ý rời quân doanh, bổn vương sẽ chém đầu hết các ngươi.”
Đám binh lính bên ngoài đều run rẩy đứng ở nơi đó, xem ra nhiệm vụ
chủ yếu của những binh lính trực ở lại đã quá rõ ràng, coi chừng Vương
phi, từng bước không rời, bằng không đầu sẽ không giữ nổi.
Lưu Trọng Thiên quay về đại trướng, kéo Uy Thất Thất đến trước
người mình “Vương phi xấu xí của bổn vương, chờ ta trở về!” Ánh mắt hắn
ở trong mắt Uy Thất Thất tựa như đôi mắt của loài lang sói, thâm thúy sắc
sảo, rất giống kiểu muốn ăn thịt người a. Kaos Pika
“Hỗn đản Lưu Trọng Thiên!”