CUỘC CHIẾN GIÀNH HỒNG NHAN ĐẠI HÁN (NỮ TƯỚNG QUÂN ĐẤU TRÍ CÙNG TAM VƯƠNG GIA) - Trang 456

“Rời đi, Uy Thất Thất, nàng bây giờ là Vương phi của bổn vương,

không phải thiếu nữ sơn dã, không thể vừa gặp khó khăn đã muốn bỏ
chạy.”

“Không chạy sẽ mất đầu đó! Có biết trong 36 kế, tẩu vi thượng sách a”

“Chạy? Đi tới đâu chẳng phải đều là thiên hạ của Đại Hán sao, song,

nàng yên tâm, hoàng thượng sẽ không giết nàng đâu.”

“Làm sao ngươi biết?” Thất Thất kinh ngạc nhìn Lưu Trọng Thiên,

không giết cô, vậy trốn làm gì nữa, vừa rồi huynh đệ hai người ở trên gác
lầu đối địch nhau, Hoàng thượng luôn miệng sai đám hộ vệ kia bắt cô đi,
chẳng lẽ Hoàng thượng không phải muốn báo thù chuyện trong ngự hoa
viên, đã nếm một quyền của Thất Thất sao?

“Ngươi không biết, ta ở ngự hoa viên… Còn đánh hắn một quyền…”

Thất Thất biết mình lần này đã thật sự gây họa, nhưng tình huống khi đó vô
cùng cấp bách, nếu không làm vậy thì sao có thể thoát thân chứ.

Nếu đổi lại những người khác đối đãi với Hoàng thượng như thế, e

rằng đã sớm mất đầu từ lâu, nhưng Lưu Trọng Thiên biết, vấn đề không
nằm ở chỗ Uy Thất Thất đánh Hoàng thượng, mà có lẽ Hoàng thượng đã
động lòng với Vương phi của hắn. Có ai hội ngộ tiểu mỹ nhân như vậy, mà
lại thờ ơ chứ, cho dù hắn tự cho mình là tọa hoài bất loạn [đã giải thích hồi
trước, bắt nguồn từ điển tích về Liễu Hạ Huệ], chẳng phải cũng có khối lần
loạn nhịp sao?

Hôm nay ở trên gác lầu, Hoàng thượng một mực đòi tháo khăn che

mặt của Thất Thất xuống, chẳng phải là muốn biết Uy Thất Thất có đúng là
nữ nhân mà Hoàng thượng đã gặp ở ngự hoa viên hay không ư?

Xem ra, hoàng thượng không gỡ khăn che mặt không được, Lưu

Trọng Thiên cảm thấy đau đầu không chịu nổi, hắn có năng lực ngăn cản
Hoàng thượng sao? Một bên muốn gỡ, một bên muốn cản, đây chính là thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.