CUỘC CHIẾN THỪA KẾ - Trang 169

“Con không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây, bố ơi. Con nhận được tin về
mọi người—Tan Kah Kee, chú SQ, chú Tsai Kuen, nhưng không bao giờ có
tin gì về bố cả. Khi Chin Tuan đến Ấn Độ, anh ấy bảo anh ấy không nghe
thấy tin gì về bố. Đấy là khi con nghĩ bố đã bị bắt và bị giết ở đâu đó rồi!”

“Bố đã bảo với con là sẽ không nghe thấy tin gì về bố cả. Bố đã bảo với
con là bố sẽ ổn!”

“Ổn ư? Nhìn bố kìa—trốn trong hầm, ăn mặc rách rưới!” - Su Yi nói, nước
mắt tuôn rơi khi nhìn bố mình mặc chiếc áo may ô lấm lem và chiếc quần
dính đầy tàn thuốc. Trước đến nay cô chưa bao giờ thấy bố mình mặc cái
gì khác ngoài bộ vest ba món của ông cả. Với cái đầu cạo trọc lóc và
gương mặt lấm bẩn, gần như không thể nhận ra được ông.

“Con bé ngốc này! Con không thấy là bố cố tình mặc thế này hay sao?
Cách duy nhất để tồn tại là trở nên vô hình. Bố tự làm mình trông giống
như một phu cảng mù chữ. Lính Nhật thậm chí còn không thèm nhổ về phía
bố nữa! Giờ thì thế quái nào mà con lại quay về nước được mà không bị
hiếp hay bị giết?”

Su Yi chỉ vào chiếc váy lụa Thái mà cô đang mặc. “Con đi từ Ấn Độ sang
Miến Điện bằng tàu hỏa, sau đó đi qua Bangkok theo đoàn tùy tùng của đại
sứ Thái Lan—con cải trang thành người hầu phu nhân của công chúa
Narisara Bhanubhakdi.”

Shang Loong Ma buông ra một tiếng cười nhẹ nhõm khi nhìn con gái. Một
mặt thì ông bực cô vì đã quay về một hòn đảo đang ngập tràn chiến tranh,
nhưng mặt khác, ông phải ngưỡng mộ tài tháo vát của cô. Cô cũng biết
cách để trở nên vô hình, và cô đã chứng tỏ bản thân dũng cảm hơn các anh
trai. “Bố sẽ làm gì với con bây giờ, khi con đã trở lại? Quá nguy hiểm để
con đến Tyersall Park, con biết đấy.” - Ông thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.