CUỘC CHIẾN TRANH BÍ MẬT CHỐNG HÀ NỘI - Trang 406

được tăng lên ba nhóm, mỗi nhóm 1.400 người, các vấn đề nghiêm trọng
vẫn tồn tại.

Có những thiếu hụt lớn về nhân viên. Ngày càng khó thu hút được người và
giữ họ ở lại lực lượng đặc biệt thêm hai ba niên hạn. Bức thông điệp của
giới quân đội chính thống là rõ ràng: công việc ở lực lượng đặc biệt là sự
chấm dứt phát triển. Đối với số nhân viên chuyên nghiệp, tình hình cũng
không khá hơn. Vào cuối những năm 1970, những nhân viên nghĩa vụ được
thay vào chỗ của họ và nhiều vị trí do những người dưới một hai cấp so với
quy định nắm giữ. Trình độ kỹ năng và đào tạo dưới mức yêu cầu; thiết bị,
hậu cần, và việc chỉ huy kiểm soát cũng ở trong tình hình tồi tệ như vậy.

Giới tướng lĩnh quân sự còn trả thù bằng những cách khác nữa. Các trường,
học viện quân sự phớt lờ hoạt động chiến tranh đặc biệt và không một học
thuyết mới nào được đưa ra về cái hiện nay được gọi là các cuộc xung đột ở
cường độ thấp.

Vì vậy, những con người chỉ huy SOG và các bộ phận nghiệp vụ của nó,
với tất cả kinh nghiệm nhọc nhằn phải tự vượt qua khó khăn. Không ai
trong số lãnh đạo Lầu Năm Góc quan tâm đến sự hiểu biết về chiến tranh
đặc biệt của họ. Một số nhân viên của SOG tiếp tục có những thành tựu to
lớn trong quân đội chính thống và lĩnh vực dân sự. Số khác kết thúc đời
binh nghiệp và lặng lẽ chuyển sang nghề nghiệp dân sự.

Sau nhiệm vụ chỉ huy SOG, Don Blackburn được phong lên chuẩn tướng
vào cuối thập kỷ 60. Cương vị cuối cùng của ông là phụ trách SACSA, nơi
ông vạch kế hoạch tập kích Sơn Tây để giải cứu tù binh Mỹ. Mặc dù trận
tập kích rất hoàn hảo, nhưng trại giam trống không và phải có ai đó chịu
trách nhiệm. Một tháng sau, Blackbum được chuyển sang công tác tại bộ
phận nghiên cứu và phát triển của Bộ tham mưu Lục quân. Sự nghiệp của
Blackburn chấm dứt và tám tháng sau đó ông nghỉ hưu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.