CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 107

Thì là bởi vì chúng tôi ngồi đây - trong số ba người thì tôi hạnh phúc nhất,

ăn nên làm ra nhất, Paporova và Mura thì đúng như tên gọi vở kịch của
Gorky - “Dưới đáy”, đương nhiên là nghĩa bóng, về phương diện tinh thần
và cảm xúc thôi. Nhưng mà không sao, chúng tôi vẫn ngồi bên nhau, ăn
uống và cười. Như thể không có gì đáng sợ hết. Hoặc là bởi vì tất cả mọi
việc đang diễn ra đều sẽ qua, cả chuyện này nữa? và không hề có thứ thuốc
bột nào hết?

Mà Paporova thoát hiểm mới ngoạn mục làm sao! Chỉ cần thay đổi lĩnh

vực xã hội của mình - và trở nên tốt đẹp? Nghe thấy câu đó, Paporova nhớ ra
lập tức rằng cô ấy đang đau khổ, vì thế nhao ra ngoài phòng đệm với điếu
thuốc lá.

Mura thì ngồi lại với tôi - bình thản, mỉm cười, uống trà. Khi trông thấy

một người có thể tự chủ vững vàng đến thế thì niềm tin vào nhân loại lên cao
hẳn. Konstantin của Mura bỏ công việc ở thủ đô rơi tõm vào khoảng cách
mênh mông ở Ural. Mura không giữ liên hệ với anh ta, không nhòm vào
tường của những người bạn chung. Mura làm việc.

Cả Paporova cũng sẽ làm việc – ngồi không khiến cô buồn chán. Cô đã

được một số công ty mời về làm việc. Cô đang câu giờ và tận hưởng sự tan
rã. Như cô nói - cô đang ngọt ngào chìm xuống đáy.

Cô có thể tự cho phép mình làm thế.
Còn tôi đã download cái clip bài hát Lali-Lali. Không phải cái bài Tra-la-

la trên bãi tắm đâu, cái clip cũ từ thời sinh viên của chúng tôi cơ. Bài mà
Mura thích hát ấy. Về hai cô Marusia, hai cô gái ngoan, cùng không đến
điểm hẹn - lừa người khác ấy. Chúng tôi đã xem. Hai lần. Và tại sao ngày
trước chúng tôi cười khiếp thế. Ai cũng hiểu đó là văn nghệ quần chúng.
Đám đàn ông tóc đỏ dán râu quai nón giả, cái chuồng chim câu giả, những
người đàn bà, mà như Anastasia Paporova nói, kể như cô thì đến việc lau
nhà cô cũng chả tin tưởng mà giao phó. Phải-phải, Mura ạ, tôi hiểu, đó là
tuổi trẻ của chúng ta cười thôi. Phải, chúng ta trong thời hiện tại đã từng trải
rồi, từng trải đến nhão ra rồi, đàn bà Neandertan ở vào tuổi chúng ta đã tiễn
đám cháu chắt đi săn lần cuối và trút hơi thở cuối cùng cả rồi. Nhưng chúng
ta thì dù đã từng trải rồi mà cả cuộc đời vẫn ở phía trước. Phải, Mura ơi, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.