CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 258

Xuống cầu thang, cô đi quanh sảnh, nhìn vào gian bếp, đứng cạnh cầu

thang một chút rồi nhìn đồng hồ. Chỉ vài phút nữa taxi sẽ tới, nhưng Matvei
chẳng thấy mặt đâu. “Anh ta chẳng mơ thấy mình đâu - Varya tự trấn an,
lướt tay lên mặt bàn bóng mịn. - Nhưng mặt khác, điều đó hoàn toàn có thể
đã xảy ra”.

Nàng vừa muốn lại vừa không muốn chia tay với anh ta. Ra đi là việc đơn

giản nhất, anh ta dẫu sao cũng không nhận tiền phòng. “Vậy thì cảm ơn thêm
lần nữa rồi mình sẽ ra đi”.

- Matvei, anh ở đâu?
Không ai trả lời, im lặng.
- “Tôi đi đây, tôi phải...”
- “Tại sao?”
- “Anh ta kỳ lạ”
- “Thì sao?”
- “Mà nếu như anh ta đòi tiễn và xin số điện thoại?”
- “Thì cứ đồng ý và cho số”.
- “Không”.
- “Tại sao?”
- “Mình chẳng biết gì về anh ta”.
- “Thì sao?”
- Matvei! Anh đâu rồi?!
Im lặng.
Điện thoại lại kêu nhắc làm ngắt quãng đoạn đối thoại của Varya với chính

mình.

“Taxi chờ mình”, - Varya tổng kết, đi qua sảnh và rời khách sạn.
Chạy trốn? Gần như thế. Nàng bỏ chạy và không thừa nhận với chính

mình điều đó, đơn giản là cần vội lên, Lilka đang chờ. Ngày 8 tháng Ba và
hằng núi việc. Tốt hơn là thế...

Một nỗi buồn dâng lên hứa hẹn những khổ đau nhất định mà không và sẽ

không cách nào giải thích được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.