CUỘC ĐỜI CHÍN NGÀY - Trang 141

- Ôi chó thật! Ra mà soi gương. Trông mày rõ là kỳ quái. Bọn chúng nó

nói đúng. Mày bị khùng. Mày làm chuyện gì cũng khác người. Nhìn khay
của mày mà xem! Ở đây ai cũng khổ vì đói, sẵn sàng giết nhau vì một
miếng bánh phết bơ, còn mày thì không động đến bữa. Mày ngủ như thể
đang đi nghỉ hè bên bờ biển ấy, lại còn cười như một thằng đần nữa.

Jeremy ngồi dậy, nhìn bữa sáng của mình và một lần nữa lại thấy cơn

đói đang hành hạ dạ dày hắn. Hắn đứng lên, lưỡng lự tiến một bước về phía
lavabo, rửa tay và rửa mặt. Hắn ngồi vào bàn. Gã kia nằm ra giường, gối tay
sau gáy nhìn hắn dửng dưng. Cốc cà phê nguội ngắt nhưng Jeremy vẫn
uống một cách sung sướng. Hắn ăn hai lát bánh mì, chúng mỏng tèo, chả
thấm vào đâu. Vừa nhai hắn vừa nghĩ đến tình cảnh hiện tại. Làm sao tiếp
tục tìm hiểu khi vẫn bị giam ở trong phòng này? Trong khi hắn chỉ có vài
giờ đồng hồ. Không phải hắn nghĩ xem mình có thể làm gì đối với câu
chuyện này ngày hôm nay, mà hắn hy vọng chí ít có thể khám phá ra phần
đầu lời giải thích cho phép hắn rốt cuộc thực hiện tiến trình xá tội, biện
bạch cho thái độ của hắn với Victoria và có thể, có thể rằng…

Hắn giờ như một tử tù mà người ta vừa tìm được: cam chịu trước sức

mạnh của cái máy đã sẵn sàng kết liễu hắn, nhưng vẫn còn hy vọng vào một
sự can thiệp vào đúng phút chót để cứu vớt hắn. Hắn còn một vài hướng để
theo, còn vài con tốt để đẩy lên. Và hắn phải tìm được cách nào đó, ngay ở
đây, để tiến hành.

- Sao, chương trình là gì đây? Gã đàn ông hỏi hắn.

Jeremy gần như đã quên mất tên này. Hắn biết trả lời sao đây? Hắn phải

chờ đợi, để cho gã kia tự bộc lộ những mong đợi của gã.

- Thế ý mày thế nào? Hắn phó thác cho sự may rủi.

Theo ý tao? Theo ý tao? Từ khi nào mày hỏi ý kiến tao thế? Gã nhổm

dậy chống khuỷu tay phản ứng với hắn. Tao không phải người phải suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.