CUỘC ĐỜI CỦA LENIN - Trang 177

Người cặp lông mày rậm, đội cho Người bộ tóc giả, mặc đẹp cho Người,
và… nom Người y như thể sắp sửa đến nhà thờ làm lễ. Những người Phần
Lan ngoan đạo khi gặp Vla-đi-mia I-lích liền cúi chòa kính cẩn. Người đã
tới Hen-xinh-pho như thế đấy. Nhưng bây giờ cần phải mau mau lo chuyện
hóa trang cho bộ tóc giả mới.

Đúng, cần phải mau mau. Vào một ngày đẹp trời, Rô-vi-ô dẫn Vla-đi-

mia I-lích tới chỗ người thợ cắt tóc. Người thợ cắt tóc này dòng dõi là người
Pê-téc-bua. Ông ta dáng người hỏ bé, nhanh nhẹn như con vượn. Ông vốn là
thợ cắt tóc của nhà hát và ở chốn kinh đô, quen biết khá nhiều bá tước và
công tước. Các bá tước và công tước đều muốn trở thành các chàng công tử
phong nhã, ông đã biến tất cả bọn họ trẻ lại, nhuộm râu và làm tóc giả cho
họ.

- Còn ông không cần đội tóc giả nom vẫn còn trẻ chán, - người thợ cắt

tóc nói với Vla-đi-mia I-lích, giọng an ủi.

- Nhưng tôi muốn già hơn kia, Vla-đi-mia I-lích đáp.
- Để làm gì? Để làm gì? - người thợi cắt tóc rất đỗi ngạc nhiên, đập hai

bàn tay nhỏ nhăn nheo ngắn ngủn.

- Cứ làm cho tôi nom đứng tuổi hơn, oai phong hơn một chút, - Vla-đi-

mia I-lích tươi cười nói - làm cho tôi một bộ tóc bạc, nom độ khoảng sáu
mươi tuổi gì đó.

- Khoảng sáu mươi à? Một bộ tóc bạc à? Không bao giờ!
- Tại sao?
- Để tôi biến một người hãy còn trẻ thành một người già tuổi ư? Làm

thế để làm quái gì! - người thợ cắt tóc dáng người nhỏ bé liền nổi nóng, huơ
huơ tay. - sứ mệnh của tôi là biến mọi người trẻ lại.

- Sứ mệnh cao cả, nhưng cứ làm cho tôi, coi như ngoại lệ, - Vla-đi-mia

I-lích tươi cười nằn nì bằng được.

Người thợ cắt tóc kêu lên tỏ vẻ kinh ngạc. Vla-đi-mia I-lích ra về, mặc

cho ông ta cười, còn Rô-vi-ô thì suy nghĩ:

“Vla-đi-mia I-lích liệu còn phải thay đổi những bộ tóc giả và quần áo

bao lâu nữa? Liệu còn phải đi lang thang lâu nữa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.