CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 444

Không cho bạn lảm nhảm thêm nữa, Vũ Nguyên lôi thẳng Vận

theo cầu thang xuống nhà để xe. Khi chiếc xe máy chở hai người
bon ra cổng, rẽ theo đường ra hồ, vẫn có một đôi mắt trong cửa sổ
dõi nhìn theo, cái nhìn trống trải không ra hà lòng cũng chẳng ra
hậm hực, đôi mắt của Điền. Hắn biết sau sự việc trên, mọi người
sẽ đi tìm hắn, Vũ Nguyên sẽ đi tìm hắn để hỏi những câu hỏi không
cùng chiều rất khó trả lời nên tốt nhất là ém vào cái phòng xép
chuyên để đồ bảo tàng này cho rảnh chuyện. Và hắn cũng cần có
một khoảng tĩnh để nghĩ ngợi thêm. Ráo trọi những chuyện xảy ra vừa
rồi đều theo đúng kịch bản, đúng đến không sai một ly, tức là, như
lời lão Ba Vinh nói: “Chưa hạ nó được ở cú này đâu, dầu cú nên đã
làm cho nó choáng váng. Nó còn đủ sức chống trọi lại và một khi đã
chống trọi được thì không cách gì hạ nó được nữa. Cho nên đây chỉ
là một đòn nhử để dẫn đến một đòn thật cứ không phải gá cả canh
bạc vào cái đám thanh tra võ biên này”
. Nhưng chính vì cái quá
đúng đó lại làm hắn đâm lo. Liệu các vị trong đoàn thanh tra có
ngầm hiểu thâm ý lùi một tiến hai của hắn hay lại rút dù chạy
luôn? Và những gã đảng uỷ viên đầu bã đậu kia vẫn tiếp tục nuôi ý
định hạ gục tên thống bá hay cũng chán ngán bỏ mặc mà vừa rồi
chẳng hề có một ý kiến bác lại nào hết? Chả lẽ bản thuyết trình
giả dối của hắn lại có tác dụng ghê gớm đến nỗi làm thui chột đi
mọi ý đồ phải tốn bao công sức mới nhen nhóm được ư? Nếu thế
thì lợi bất cập hại rồi, chính mồm hắn lại hại lại hắn rồi! Biết
vậy…

Đêm đó, hắn quyết định phải có mặt ở nhà Ba Vinh để thỉnh

giáo, để chia sẻ bớt sang lão cái gánh nặng vô hình này. Hắn bắt
đầu thấy sợ sự cô đơn, thấy ngộp thở bởi những vòng suy nghĩ của
chính hắn cứ rối nhằng mỗi chốc lại bủa vây thít chặt hơn lấy
đầu óc hắn. Hắn cần có chỗ để xả. Hắn cần có người hà hơi
tiếp sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.