CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 548

- Tưởng anh biết?

- Không… Không thấy cô ấy nói gì cả. Bệnh gì?

- Bị nhiễm chất độc hoá học.

Như kẻ bị say nắng, ông lảo đảo rơi người xuống ghế, giọng

khào khào:

- Chất độc… Sao lại chất độc… Chất độc ở đâu?

- Có lẽ tại những ngày đầu lặn lội khảo sát trong rừng, cô ấy ăn

phải nước của những con suối cạn còn vương lại cái chất thời chiến
tranh đó. Nhưng lúc này bệnh cũng đang tạm dừng. Cái thứ thuốc
chế từ thảo mộc của anh Trung Quốc đắt một chút nhưng cũng có
công hiệu.

- Tuấn… chính cậu đã nhiều lần sang tận đất bên kia cắt

thuốc phải không? Thảo nào…

- Lần ấy tôi có nhìn thấy anh.

- Và cũng chính cậu đã cùng cô ấy đi minh oan cho tôi?

- Cho cả cô ấy nữa – Tuấn nhìn thẳng vào mắt ông – Cô ấy

vẫn yêu ông, càng yêu ông. Phải có một tình yêu mạnh lắm, người
đàn bà mới có thể vượt lên trên tất cả như thế. Tôi ghen với anh
nhưng tôi kính trọng cô ấy.

- Thương lúc này đang ở đâu?

- Chính vì lẽ này mà sáng nay tôi có mặt trong số những người đi

đón anh. Thương đang nằm điều trị ở tại Công ty của cô ấy. Sau
những ngày cố sức vừa rồi, cô ấy bị suy nhược trở lại. Dù cô ấy
không nói và cũng không cho tôi nói nhưng là đàn ông, tôi vẫn phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.