Cuộc Ðời Ðức Phật
20
T
T
Ấ
Ấ
T
T
-
-
Ð
Ð
Ạ
Ạ
T
T
-
-
Ð
Ð
A
A
T
T
Ạ
Ạ
I
I
Ð
Ð
Ề
Ề
N
N
T
T
H
H
Ầ
Ầ
N
N
Tịnh-Phạn trước hết rất hài lòng về những lời tiên tri của A-tư-đà.
Ngài trầm ngâm suy nghĩ: "Thế là con ta sẽ sống và sống một cách
vinh hiển." Nhưng ngài lại âu lo, vì người ta bảo hoàng tử sẽ từ bỏ
vương quyền, sẽ sống đời ẩn sĩ, và điều đó không có nghĩa là một khi
hoàng thượng thăng hà thì gia tộc của Tịnh Phạn phải tuyệt diệt
sao?
Ấy thế nhưng nhà vua chỉ lo ngại trong ít lâu, vì rằng từ khi Tất-đạt-
đa ra đời, nhà vua không làm điều gì mà không thành tựu phát đạt.
Của cải mỗi ngày rót vào kho lẫm của ngài nhiều như nước của
trăm ngòi ngàn rạch đổ vào một dòng sông to. Ngựa voi người ta
dâng hiến nhiều không chỗ chứa, và bạn hiền lúc nào cũng sẵn sàng
hỗ trợ quanh ngài. Vương quốc có nhiều ruộng đất phì nhiêu, trâu
bò béo tốt gặm cỏ đầy đồng, phụ nữ sanh con không chút khổ đau,
bà con láng giềng sống chung êm đẹp, một cảnh êm đềm hạnh phúc
ngự trị trên mảnh đất Ca-tỳ-la-vệ.
Nhưng một niềm vui êm dịu ngọt ngào đã đến với hoàng hậu Ma-da,
ngọt ngào đến độ bà không chịu nổi. Cả địa cầu đều biết bà làm mẹ
chỉ được bảy ngày rồi qua đời và được chư thiên rước lên cõi trời.
Ma-da có một em gái Ma-ha-ba-xà-ba-đề (Mahaprajapati), người
cũng xinh đẹp và đức hạnh như bà. Hoàng tử được giao cho Ma-ha-
ba-xà-ba-đề chăm sóc. Bà thương yêu âu yếm hoàng tử như con
ruột. Tất-đạt-đa mỗi ngày một khỏe mạnh cao lớn như lửa gặp gió,
như trăng sao vằng vặc trên bầu trời rực sáng, như nắng ấm ban
mai sưởi khắp rừng núi đông phương.
Ai cũng hoan hỷ đem vật quý đến tặng hoàng tử. Họ đem các thứ đồ