CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT - Trang 210

Cuộc Ðời Ðức Phật

210

Ðức Thế Tôn ngắt lời thầy:

"Hãy mặc cho Ðề-bà-đạt-đa làm gì tùy ý; rồi đây chúng ta sẽ biết sự
thật. Ta biết A-xà-thế quí trọng Ðề-bà-đạt-đa lắm; điều đó không
giúp cho y tiến thêm bước nào trên đường đạo hạnh. Hãy mặc cho
Ðề-bà-đạt-đa tha hồ kiêu mạn! Nó sẽ đốt cháy y lúc nào không
chừng. Một khi chuối ra trái, tre lên măng, thế là chúng sắp tàn;
những vinh dự mà Ðề-bà-đạt-đa đang thọ hưởng cũng sẽ chóng tàn
như thế đó."

Tính kiêu mạn của Ðề-bà-đạt-đa không mấy chốc đã lên đến tột
đỉnh. Y không thể chịu nỗi sự tôn kính dành cho Ðức Phật, và một
hôm, y đánh bạo thưa Ngài.

"Bạch Ðức Thế Tôn, ngài nay tuổi tác khá cao, khó khăn lắm Ngài
mới điều khiển nổi tăng đoàn; Ngài nên nghỉ đi thôi. Hãy an tâm
quán tưởng giáo pháp tối thượng mà Ngài đã khám phá, còn giáo
hội xin để tôi gánh vác."

Ðức Thế Tôn mỉm cười:

"Này Ðề-bà-đạt-đa, đừng bận tâm đến ta làm gì; ngươi tử tế quá. Ta
sẽ biết lúc nào ta nghỉ. Hiện nay, ta còn điều khiển được giáo hội.
Hơn nữa, khi thời điểm đến, ta còn không giáo quyền thống lĩnh
tăng đoàn cho Xá-lợi-Phất hay Mục-kiền-liên, những bậc trí tuệ
minh mẫn như ngọn đuốc sáng ngời, còn ngươi, này Ðề-bà-đạt-đa,
sự hiểu biết của ngươi tầm thường quá, trí tuệ của ngươi không sánh
bằng ánh đèn leo lét trong đêm!"

Ðề-bà-đạt-đa cung kính đảnh lễ Ðức Thế Tôn nhưng y không thể
dấu được ánh lửa sân hận đang bừng cháy trong đôi mắt y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.