Cuộc Ðời Ðức Phật
37
đốt bỡi độc tố tham dục. Ngài đã chế ngự lòng ham muốn như ngựa
hoang bị bắt phải kéo cày. Nhờ đức hạnh mà ngài đã được lòng bà
con thân hữu. Ngài đã đem kiến thức học hỏi ra phục vụ nhân dân.
Ngài chỉ nghiên tầm những gì có ích cho tất cả chúng sanh. Ngài
không những tìm hạnh phúc cho dòng tộc riêng tư mà còn muốn đem
hạnh phúc đến cho cả thế giới. Ngài đã tắm gội thân thể bằng nước
ao thiêng liêng, gạn lọc tâm tư bằng nước thánh đức hạnh. Ngài
không bao giờ nói lời đùa bỡn vu khoát. Ngài luôn luôn nói thật
nhưng không bao giờ gây xúc phạm đau buồn. Ngài cố tạo công
bình, và chính nhờ đạo đức chứ không phải sức mạnh mà ngài đã
đánh bại lòng kiêu hãnh của kẻ thù. Ngài không bao giờ đánh đập,
ngay cả cái nhìn giận dữ với tù nhân đáng tội tử hình ngài cũng
không bao giờ có. Ngài chỉ khuyên nhủ họ và cho họ tự dọ
Hoàng thượng là tấm gương sáng cho thần dân noi theo và Ca-tỳ-la-
vệ là xứ hạnh phúc và đạo đức nhất trong các vương quốc.
Da-du xinh đẹp đã sinh cho hoàng tử một trai và lấy tên là La-hầu-
la (Rahula). Vua Tịnh-Phạn sung sướng thấy gia đình mình phát đạt,
hãnh diện có cháu nội như đã hãnh diện thấy hoàng tử ra đời.
Quốc vương vẫn tiếp tục con đường đạo đức. Ngài sống và sinh hoạt
thánh thiện như một đạo sĩ nhưng ngài vẫn đưa đẩy con trai yêu quí
của mình đến những lạc thú mới lạ. Ngài rất lo sợ thấy hoàng tử từ
bỏ hoàng thành để rồi tìm nơi ẩn cư kham khổ trong chốn rừng
thiêng.