CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT - Trang 62

Cuộc Ðời Ðức Phật

62

"Từ nay về sau ta chỉ ăn uống để cầm hơi, để đỡ đói khát. Ta sẽ ngủ
trên sàn đất, bện tóc như ẩn sĩ. Ta sẽ không tắm nước hoa, ta sẽ chế
ngự dục lạc. Vườn tược cằn cỗi, cây trái tiêu điều, hoa giăng úa tàn,
bám đầy bụi đất. Cung điện vắng vẻ u buồn, không còn giọng hát êm
đềm tươi sáng như ngày hôm qua.”

Ma-ha-ba-xà-ba-đề được tin Tất-đạt-đa ra đi do một thị nữ của Da-
du kể lại, bà vội đến gặp Da du, cả hai ôm nhau khóc nức nở.

Hay tin đau buồn, quốc vương Tịnh-Phạn hỏi nguyên dọ Một cận
thần đến nơi tìm hiểu và trở về báo rằng:

"Tâu bệ hạ, hoàng tử không còn ở hoàng cung nữa.”

Quốc vương quát lên: "Hãy đóng chặt các cổng hoàng thành lại.
Hãy tìm khắp các phố thị, hoa viên, nhà cửa thế nào cho ra con ta.”

Mọi người răm rắp tuân hành mệnh lệnh của vua nhưng không tìm
đâu ra hoàng tử. Quốc vương khóc rống lên:

"Con ơi, con yêu quí nhất đời của cha ơi! Quốc vương vừa nức nở
vừa lăn nhào xuống đất bất tỉnh. Lát sau, nhờ mọi người chăm sóc,
ngài hồi tỉnh ra lệnh:

"Các kỵ binh hãy đi khắp mọi hướng, tìm được con ta và đưa về đây
gấp!"

Ngay lúc đó, Xa-nặc và tuấn mã kiền trắc đang từ rừng khổ hạnh
chậm chạp trở về hoàng thành. Gần đến hoàng cung, cả người lẫn
ngựa đều ngẩng đầu lộ vẻ đau buồn. Một số kỵ binh vừa trông thấy,
họ reo lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.