CUỘC ĐỜI LENIN - Trang 33

“U-up! - có tiếng động phát ra từ trong rừng. Mạnh và ngắt quãng. -

Up!”

Gió bay qua ở phía trên, trong đám lá cây có tiếng động rì rào. Ô-li-a vội

bám lấy anh.

- Cái gì thế?
- Chắc là con cú. Đúng, hẳn là con cú. Em đã nghe nói về giống cú

chưa? Đó là loài chim thông minh nhất.

- Vô-lô-đi-a, ta về nhà thôi.
- Đi.
Cậu dắt Ô-li-a, vừa gạt những bụi cây, vừa thận trọng dò đường trong

cảnh nhá nhem tối. Rừng đầy những cảnh củi khô. Hai anh em vấp ngã.
Vô-lô-đi-a cảm thấy bàn tay cô em gái run run trong bàn tay cậu. Bỗng
nhiên cậu có cảm giác như hai anh em bị lạc. Trống ngực đập thình thình.
“Tại sao mình lại dẫn Ô-li-a đi làm gì kia chứ?”

- Sáng mai chúng ta sẽ bơi thuyền, Ô-li-a ạ -Vô-lô-đi-a nói để lấy thêm

can đảm, - anh sẽ chỉ cho em xem một chỗ thật đẹp. Anh còn nhớ một bãi
rừng thưa rất nhiều cây dâu, anh em mình chỉ cần mười phút là lấy được
đầy làn…

Cậu nói để xua tan nỗi sợ và làm cho Ô-li-a yên tâm. Cậu nói cho đến

khi cây cối quang hẳn ra, trời sáng hơn, trước mặt lại hiện ra cánh đồng cỏ
đã cắt và khe cạn. Bên kia khe cạn là làng Cô-cu-ski-nô.

- Ngôi nhà của chúng ta kia kìa! - Ô-li-a kêu lên. - Anh Vô-llo-đi-a, em

hầu như không sợ.

Vô-lô-đi-a bây giờ cũng làm ra vẻ không sợ chút nào.
Cậu rất yêu mến Ô-li-a. Hôm nay, Ô-li-a mới biết cậu yêu quý cô em gái

thân yêu của mình tha thiết như thế nào.

Hai anh em vui vẻ đi về nhà. Ở phía sau vang lên bài hát. Đó là những

cô gái nông dân đi làm đồng về cũng cất cao giọng:

«Vườn cây xanh xanh của ta ơi,
Xanh, xanh ngắt nữa đi.
Những bông hoa đỏ thẫm của ta ơi,
Nở, nở rộ nữa đi.»

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.