CUỘC ĐỜI TRANH ĐẤU CỦA TÔI - TẬP 2 - Trang 169

kẻ giật dây Do Thái vô hình. Thế nên đâu tiên, những kẻ đã phản bội Tổ
Quốc và bán đứng dân tộc Đức cùng tài sản Đức một cách trơ tráo, vô si
làm cho Chủ nghĩa Marx và Trung tâm Áo thích lá cờ đó, còn ngày nay, họ
lại tôn thờ lá cờ này như thánh vật tối cao và lấy làm lá cờ riêng để bào vệ
lá cờ mà chúng đã từng nhổ toẹt vào đấy.
Vì thế cho tới năm 1920, thực sự không có lá cờ nào chống lại chủ nghĩa
Marx, lá cờ mà đáng lẽ ra là hiện thân của đối cực với chủ nghĩa Marx. Bởi
khi ngay cả giai cấp tư sản Đức trong những đảng tốt hơn của mình, sau
năm 1918, không còn muốn nhận lá cờ của vương quốc Đen – Đỏ – Vàng,
mà được phát hiện ra, là biểu tượng riêng của đảng mình, thì người ta cũng
vẫn chẳng đặt ra một chương trình nào để phát triển mới dùng đối chọi
trong tương lai, hay tốt nhất là có suy nghĩ về một sự tái cấu trúc vương
quốc trước đây.
Và suy nghĩ này nọ lá cờ Đen – Trắng – Đỏ của vương quốc cũ sự tái sinh
của nó với tư cách là lá cờ của những đảng được gọi là tư sản dân tộc của
chúng tôi. Giờ thì việc một thực trạng mà chủ nghĩa Marx có thể vượt qua
trong những hoàn cánh và những sự kiện xảy ra đồng thời không lấy gì làm
đáng khen ngợi chẳng còn phù hợp với nơi mà ở đó, chính chủ nghĩa Marx
lại đáng bị tiêu diệt, đã quá rõ ràng. Những màu sắc cổ đẹp tuyệt vời này
càng phải thiêng liêng và quý báu bao nhiêu trong sự kết hợp tươi trẻ của nó
đối với mỗi người Đức đứng đắn, người đã chiến đấu và chứng kiến sự hy
sinh của nhiều người dưới những màu cờ đó bao nhiêu, thì lá cờ này lại
càng ít giá trị là một biểu tượng cho một cuộc chiến đấu trong tương lai bấy
nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.