sự thù ghét có sẵn của người dân Bayern để giúp hắn có thể phá hoại nước
Đức của chính họ một cách dễ dàng hơn. Đế chế đổ nát sẽ nhanh chóng trở
thành con mồi cho bọn Bônsêvích vờn giỡn.
Ngay cả sau cái chết của Kurt Eisner, cái mưu đồ mà hẳn áp dụng vẫn tiếp
tục được thực hiện. Chủ nghĩa Mác-xít đã trút xuống những quốc gia riêng
lẻ cùng những kẻ thống trị tại Đức những lời nhạo báng, khinh miệt nhất,
giờ đây xuất hiện với tư cách một “đảng độc lập” và đột nhiên khẩn khoản
kêu gọi những cảm xúc và bản năng đã cắm sâu gốc rễ vào các triều đại và
những quốc gia riêng lẻ.
Cuộc chiến của nền Cộng hòa nghị viện chống lại quân giải phóng đang kề
cận là mục tiêu hàng đầu được tuyên truyền đẩy lên với tư cách là “cuộc
chiến của những công nhân Bayern chống lại quân đội Phổ”. Chỉ qua đó,
người ta cũng có thể hiểu được rằng vì sao tại Munchen, khác hẳn với
những lãnh thổ khác của Đức, sự đàn áp nền Cộng hòa nghị viện đã không
khai sáng được đông đảo quần chúng mà hơn thể, còn dẫn tới một sự chua
chát, gay gắt và hằn thù lớn hơn đối với người Phổ.
CHƯƠNG 10.1: NGHỆ THUẬT MÀ BỌN ĐỘC
TÀI HAY SỬ DỤNG?
Cái nghệ thuật mà bọn độc tài Bônsêvích đã biết cách sử dụng để khẳng
định rằng việc xóa bỏ nền Cộng hòa nghị viện sẽ như là chiến thắng của
quân đội Phổ chống lại người dân Bayern có khuynh hướng chống quân
phiệt và chống Phổ, đã đơm hoa kết trái. Trong Mil Kurt Eisner chưa thu
hút được số lượng ủng hộ mình lên đến vạn người trong cuộc bầu cử vào
Nghị viện Lập pháp bang Bayern tại München, còn đảng Cộng sản thậm chí
mới ở ngưỡng ba nghìn người, thì chỉ sau sự sụp đổ của nền Cộng hòa, số
lượng bầu chọn cho hai đảng này đã tăng lên gần một trăm nghìn người.
Và ngay trong thời gian này, cuộc chiến của cá nhân tôi đấu tranh với sự xúi
giục, kích động những người gốc Đức chống lại nhau cũng bắt đầu được
triển khai thực hiện.