CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 263

255

Du Hóa & Ở Chùa: Chương 4!

Đương thời, tôi đã từng nói với các vị: “Các ông đừng xem

thường người Nhật! Hai mươi năm sau, họ sẽ xưng hùng xưng
bá trên thế giới cho coi.” Vì sao tôi nói như vậy?” Vì Nhật
Bổn tuy bị chiến bại, nhưng họ có lòng đoàn kết, có lòng yêu
nước đặc biệt mạnh mẽ, cho nên họ sẽ nghĩ cách hưng thịnh
đất nước mình trở lại. Hai mươi năm sau, quả nhiên người
Nhật đứng đầu thế giới về chiến thuật kinh tế và trở thành một
cường quốc.

Vì nước Nhật Bổn nhỏ bé nên họ muốn hướng ngoại phát

triển, tiếc rằng chính sách bảo thủ quốc gia của họ không đủ
mạnh. Họ chỉ biết đi xâm lược nước người, không biết họ đã
làm tổn hại biết bao nhân mạng và tài sản của người ta. Tổn
thất tài sản là việc nhỏ, còn vấn đề phải bồi thường bao nhiêu
nhân mạng kia, mới là việc trọng đại. Nếu làm việc gì có lỗi
với nhân dân quốc gia của chính mình thì tôi cho rằng, đó là
bất trung. Nếu trung thực chân chánh thì họ đã không xâm lấn
nước ngoài mà chỉ cần giữ gìn ranh giới lãnh thổ của nước
mình là đủ rồi.

Dù Nhật Bổn đã đầu hàng vô điều kiện, nhưng ách nạn của

đồng bào Trung Quốc vẫn chưa hết. Vì ở Đông Bắc bị nước
Nga xâm chiếm, chúng đốt nhà cướp của, chặn đường đánh
cướp, không tội ác nào mà họ không làm. Tôi và Hòa Thượng
phương trượng đem khoản tiền cúng dường sửa chùa có hơn
trăm vạn trở về chùa Tam Duyên, trên đường đi gặp quân Nga
cưỡng bức lục soát. Trước tình huống đó, Phương Trượng chắp
tay niệm Phật: “Nam Mô A Di Đà Phật,” và niệm muôn đức
hồng danh không ngừng dứt. Kết quả là chúng tôi được bình
an thoát nạn, không bị tổn thất chi.

Nhận thấy thời cuộc bấp bênh không yên ổn, nên tôi đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.