CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 313

305

Du Phương &!Tham Học: Chương 5

phứt đi. Tại vì sao? Tôi đi khắp nơi vì cầu pháp, nên coi người
thiện là pháp, còn không thiện thì làm giới ngăn. Tuy tôi không
dám nói “kiến hiền tư tề’ tức thấy bậc hiền thì làm giống như
vậy. Còn thấy không phải là bậc hiền thánh thì bên trong tự
tỉnh giác. Đây là tông chỉ tôi tự đặt cho mình khi đi khắp nơi
tham phỏng học hỏi.

Trong Phật giáo Trung Quốc, các vị thấy có một số sự việc

bất nhẫn, nhưng đó đều là vấn đề nhỏ. Tôi đã thấy qua không
biết là bao nhiêu chuyện tày trời. Thậm chí có đệ tử giết chết
Sư Phụ của mình để chiếm đoạt địa vị. Hiện nay là thời mạt
pháp, các việc như vậy nhiều không kể hết, không có một chút
gì là kỳ quái cả.

Đây giống như người xuất gia đáng lẽ phải hội đủ tứ vô

lượng tâm có lòng từ bi hỉ xả, chớ không thể dùng thế lực đè
ép người, không được đánh mắng người và cũng nên một lần,
hai lần, ba lần tha thứ cho người có tội. Tôi đã gặp một vị Hòa
Thượng trụ trì rất độc tài, người xuất gia ở đó đều phải nghe
theo lời của Hòa Thượng. Ai không nghe lời thì Hòa Thượng
sẽ không khách sáo với người đó. Hễ đi tụng kinh trễ một chút,
hoặc đánh quyền sai tư thế là bị Hòa Thượng đánh liền. Đặc
biệt là Thầy thị giả thường bị Hòa Thượng này đánh nhiều
nhất. Bởi vì tánh thô bạo hung dữ nên lúc xảy ra chánh biến
ở Trung Quốc, Hòa Thượng lãnh thọ nhiều phiền phức, cuối
cùng bị áp bức phải treo cổ tự tử ở Thượng Hải. Đây có thể nói
là ở thời mạt pháp, người xuất gia nên lấy sự việc không may
này để ngăn ngừa mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.