CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 329

321

Du Phương &!Tham Học: Chương 5

Hòa Thượng kể:

Nói ra nhân duyên của Hằng Định thì rất đặc biệt! Chú từ

Đông Bắc đến Bắc Bình trên chuyến bay cuối cùng. Rồi từ Bắc
Bình đến Thiên Tân, chú đi thuyền đến Thượng Hải, cũng là
chuyến tàu cuối cùng. Sau đó là giao thông bị đứt đoạn. Đến
Thượng Hải đi xe lửa đến Mã Bá, lại là chuyến xe cuối cùng và
đến Nam Hoa Tự. Lúc đó tôi làm Tổng Giám Thị, thấy chú ta
tôi bèn hỏi: “Chú tiếp tục đi học nữa hay là ở lại đây xuất gia?”
và chú ta mới ở lại chùa Nam Hoa xuất gia.

Ghi chú: Thầy Hằng Định kể:

Tôi ở Thẩm Dương đã biết qua Sư Phụ, lúc đó tôi vẫn còn đi

học. Khi đến chùa Nam Hoa, tôi mới xuất gia với Sư Phụ. Tôi
là đệ tử thọ giới thứ tư của Sư Phụ, còn có một vị nữa là Quả
Duy cũng được thọ giới. Sư Phụ ở chùa Nam Hoa làm Giáo
Vụ Chủ Nhiệm, còn tôi dạy Cổ Văn, giảng “Thái Căn Đàm,”
lúc bấy giờ tôi chưa xuất gia. Trong thời gian ở Nam Hoa Tự,
tôi rất sợ lạnh và đỉnh đầu bị buốt rét cả vài tháng. Sư Phụ
mỗi ngày đều gia trì Chú Đại Bi lên đầu tôi. Chú Đại Bi của
Sư Phụ rất linh nghiệm. Pháp danh của Sư Phụ là An Từ. Độ
Luân là tên Sư Phụ tự đặt (trong chứng điệp thọ giới ở Pháp
Vũ Tự của Ngài có pháp danh là Độ Linh). Sư Phụ ở Nam Hoa
Tự cũng đổi tên mấy lần. Sư Phụ ở chùa Nam Hoa không bao
lâu, Ngài ở Vân Môn được vài tháng rồi mới đến Hồng Kông.

Lúc rời Đông Bắc tới Nam Hoa Tự, Sư Phụ không mang

theo hành lý gì, chỉ có xâu chuỗi tràng đó; đến Hồng Kông Sư
Phụ cũng chỉ mang theo xâu chuỗi ấy. Trước khi giải phóng, Sư
Phụ về Đông Bắc định rước Quả Chí đi, nhưng không thành.
Vì Quả Chí đã khai nhãn nên Đảng Cộng Sản không cho chú
ta đi. Lúc đó Quả Chí còn rất nhỏ tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.