CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 71

63

Cầu Đạo & Tiến Học: Chương 2

ngày cũng không xong. Tại sao thế? Vì tôi biết bí quyết của
việc học: Nhất tâm bất loạn, chuyên tâm học hành, không nghĩ
tưởng đến chuyện khác. Không nghĩ tới ăn, không nghĩ tới
uống, cũng không nghĩ đến mặc đồ gì đẹp, ở chỗ nào tốt, cái gì
cũng không nghĩ đến.

Tôi học bài chuyên nhất đến độ nào? Tôi nói cho các vị

nghe là các vị có đến bên tôi bày trò, đánh trống, thổi kèn, thổi
tiêu, thổi sáo hoặc đánh chuông trống gì đi nữa tôi đều không
nghe thấy. Vốn là nghe thấy đó, nhưng tâm tôi không chạy theo
âm thanh mà quản thúc được cái tâm. Lúc mới đi học, tôi đọc
bài qua cả 30 lần vẫn không nhớ. Sau khi biết được pháp môn
chuyên nhất tâm, quản thúc được tâm này rồi, tôi đọc qua một
lần là có thể nhớ đến hơn phân nửa, đọc qua hai lần là hoàn
toàn nhớ hết bài học đó. Nếu đọc qua ba lần thì sẽ không bao
giờ quên.

Lúc đó thầy tôi là một vị đỗ Tú Tài đời nhà Thanh đã ngoài

70 tuổi và dạy học hơn 50 năm. Tôi theo ông học, ông nói: “Ôi!
Nếu thầy sớm gặp được đứa học trò như con thì hay biết mấy.
Có thể nói chúng ta không có duyên, nhưng cũng có thể nói
chúng ta cũng có duyên. Nói có duyên là sao? Bây giờ chúng
ta gặp nhau, con học với thầy, đây tức là có duyên. Nói không
có duyên thì sao? Nếu thầy trò ta thật có duyên với nhau, con
đã sớm gặp thầy rồi, nếu thầy sớm gặp được một trò học giỏi
xuất sắc như con đây thì thầy vui biết bao!”

Lúc bấy giờ thầy giáo đã từng tán thán tôi như: “Thấy tướng

con không thông minh chút nào, nhưng con lại có trí nhớ dai,
con thật không khác gì Nhan Hồi!” Tôi nghe được những lời
khen như vậy bèn sanh tâm cống cao. Tôi nói: “Con như vầy
mà có thể so với Nhan Hồi à? Hơn nữa con không muốn bì với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.