CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 75

67

Cầu Đạo & Tiến Học: Chương 2

cũng mau, nhờ vậy tôi học qua Tứ Thư, Ngũ Kinh một lần là
nhớ hết toàn bộ.

Vị Thầy sau cùng của tôi là thầy Quách Cẩm Đường, tự là

Như Phần là vị thi đỗ Tú Tài, người Sơn Đông có học vấn cao.
Thầy thấy tôi học bài rất nhanh nên hễ Thầy đọc sách nào là
Thầy cho tôi xem sách ấy. Thầy giảng tới đâu là tôi hiểu tới đó,
nên tôi học càng dễ hơn. Thí dụ như “Báo Nhiệm Thiểu Khanh
Thư” là một bài cổ văn dài nhất, đại khái gồm hơn 2300 chữ.
Thầy giáo đọc một đêm mới học thuộc bài văn này. Thầy kể
cho tôi nghe Thầy học thuộc bài văn đó ra sao, học mau thuộc
như thế nào, rồi bảo tôi: “Giờ tới phiên con đấy!” Lúc đó vừa
ăn cơm trưa xong, chúng tôi được ngủ trưa một tiếng đồng hồ.
Nhưng tôi không ngủ trưa, dùng một tiếng đồng hồ đó để đọc
bài văn chương này. Bài văn này quả thật khó thuộc, nhưng tôi
rất chuyên nhất, xem qua hai lần là tôi đã thuộc lòng. Ngày thứ
hai, tôi trả bài cho Thầy nghe khiến ổng thất kinh, nói: “Con
…. , Thầy phải học nó cả một đêm, thế mà con thì chỉ cần một
tiếng mấy là thuộc rồi!”

Ghi chú: Nghe nói Thầy của Hòa Thượng là Quách Như

Phần, là một Thầy giáo nổi tiếng và cũng là một Thầy thuốc
hay ở địa phương. Sau khi Hòa Thượng xuất gia thì Thầy ấy
không dạy học nữa. Một hôm, có hai vợ chồng nọ bồng con
một tuổi đến nhờ Thầy chữa bệnh. Thầy nhìn đứa bé biết nó
sắp chết, nghĩ dù có uống thuốc cũng vô ích, bèn kê một toa
thuốc đơn giản, bảo mang về cho nó uống, ngày mai không
cần phải trở lại nữa. Hai vợ chồng về đến nửa đường, thì đứa
bé ngưng thở chết. Vì muốn Thầy bồi thường tiền, nên họ thưa
Thầy ra tòa, nói là Thầy đã thuốc chết đứa nhỏ. Thế là Thầy bị
vào tù hơn một năm, dù vậy Thầy vẫn một mực không nhận tội.
Sau được thả ra, Thầy tức giận bỏ về Sơn Đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.