CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 96

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

88

nước trũng xuống, rồi lấy kim khều trong chỗ lõm đó lên, thật
là có lông dê! Nếu biết cách trị như đâm cây nhọn vào bọng
nước, sau đó khều ra phía ngoài, cắt phần thịt có rất nhiều lông
dê dựng đứng trên cây nhọn đó, vết thương có chảy chút máu
cũng không sao! Nếu không trị, không cắt hết chỗ lông đó ra,
nội trong ba ngày bịnh nhân nhất định sẽ chết. Còn biết cách trị
cũng rất mau hết bịnh. Loại bịnh này ghê rợn như thế!

Ngày đó, tôi đang dạy học, bỗng có đến mười mấy em đều

bị bịnh mụt nhọt lông dê cùng một lúc, tôi tức khắc chữa trị
cho chúng nên chúng đều hết bịnh. Tôi rất thích một trò họ Lý,
em này rất thông minh cũng biết giữ quy cũ và xuất sắc về mọi
mặt. Tôi rất ưu ái đứa học sinh này và chọn em làm trưởng lớp.
Cuối cùng em này cũng mắc bịnh mụt lông dê. Lúc đó tôi rất
sốt ruột, nóng như lửa đốt. Tôi khều cắt hết các lông dê cho
em ngay, em cũng không sao và về nhà. Nhưng sau đó tôi liền
bị bịnh, đầu tôi đau nhức không thể tả, dường như muốn vỡ
tung ra.

Thấy trước sau trên thân tôi nổi nhiều mụt nhọt, tôi biết là

mình đã bị bịnh mụt lông dê rồi. Nhưng cây dao không thể gọt
được chính cái cán dao của nó, tức là tôi không thể tự cắt các
mụt này, không thể trị liệu cho chính mình, người khác cũng
không biết cách chữa trị cho tôi. Thế là tôi lại nổi nóng! Tôi
giận chuyện gì?

Tôi nói: “Bồ Tát Quán Thế Âm, con muốn giúp đỡ mọi

người, con không nên mắc cái bịnh này mới phải! Nếu con là
người thật không có cống hiến gì cho Phật giáo, thì con không
trị liệu, cũng không kiếm người đến trị cho con. Con sẽ ở đây
chờ chết! Nay con nguyện hiến thân cho Phật giáo, nếu như
Phật giáo không dùng đến con, thì con bị bịnh mụt lông dê này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.