CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 115

- Nhon lắm, nháu chảm ơn!

Vô cùng tự hào về lời khen, Marcus đã chuẩn bị xong suất ăn dự bị.

Cậu làm một chiếc chứ Jon’?

Jonathan toan mở miệng từ chối – không có chuyện anh ngốn cái thứ hổ

lốn hàm lượng calo cao quá mức đó – nhưng rồi lại đổi ý. Tại sao lại quay
lưng với tất cả những thú vui ấy, với tất cả những khoảnh khắc xôm tụ cùng
Marcus và con trai anh? Nói cho cùng, em vợ anh có đầy khuyết điểm,
nhưng cậu ấy mang đến một chút vui đùa và nét chấm phá độc đáo cho gia
đình họ. Và trên hết cậu ấy biết cách khiến Charly mỉm cười hơn tất cả mọi
người trong khi chính anh, bị giam cầm vĩnh viễn trong nỗi muộn phiền,
không phải là người bố hớn hở nhất mà một cậu con trai có thể mơ đến.

- Thử xem nào, nói cho cùng thì tại sao lại không cơ chứ! Anh nói rồi

ngồi xuống bàn cùng họ.

Anh rót cho cả bàn một chầu trà mạn rồi bật radio lên, dò tần số kênh

chuyên phát nhạc rock của California. Thế là ba người họ thưởng thức bữa
quà chiều theo nhịp những ca khúc đình đám của Eagles, Toto và Fleetwood
Mac.

- Cậu biết sao không? Tớ sẽ ghi "món bánh sandwich ba tầng trứ danh

của chú Marcus" vào thực đơn đồ tráng miệng của nhà hàng, Jonathan đùa.
Tớ tin chắc sẽ đắt hàng đấy!

Charly đang cười khanh khách thì bỗng ngước mắt nhìn lên và:

- Tại sao bố lại dán toàn bộ chỗ ảnh này lên? Cậu nhóc ngạc nhiên chỉ

vào những bức ảnh chụp Madeline đang giăng đầy trên tường bếp.

Jonathan cảm thấy như bị bắt quả tang. Từ hai ngày nay, anh để mặc bản

thân cuốn theo trí tò mò, nhưng lúc này đây anh không thể hiểu nổi cách xử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.