CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 151

Đêm đó, cô đã tự hứa với bản thân một điều: Nếu không thể tìm ra Alice

còn sống, cô sẽ không bao giờ sinh con…

°

Cảm giác bất lực nhấn chìm cô. Đôi khi, cảm giác đó còn tệ hơn việc

người ta thông báo cho cô biết rằng cô bé đã chết, bởi cô không ngừng
tưởng tượng ra những gì Alice đang phải chịu đựng. Những hình ảnh bi
thảm và trĩu nặng xâm chiếm tâm trí cô.

Để có thể bấu víu vào một thứ gì đó, cô còn đi xem bói. Sau khi sờ nắn

một chiếc áo từng thuộc về Alice, ông thầy bói phán chắc như đinh đóng
cột rằng cô bé đã chết và còn đưa địa chỉ công trường nơi cái xác được
chôn. Madeline huy động một đội cảnh sát tới lật tung toàn bộ khu công
trường đó lên. Nhọc công vô ích.

°

Khi biết về cú vồ hụt này, sếp của Madeline khuyên cô nên nghỉ ngơi tĩnh

dưỡng vài ngày. "Cần phải đối diện với thực tế chứ: Alice Dixon đã mất
tích ba tháng nay. Chuyện thật thương tâm nhưng đã đến nước này, cô biết
rõ rằng hầu như chẳng còn cơ may nào để tìm ra cô bé kia mà. Chúng tôi
còn cần cô cho những cuộc điều tra khác và những hồ sơ khác nữa…"

°

Nhưng Madeline cảm thấy không thể xử lý "những cuộc điều tra khác và

những hồ sơ khác". Cô sẵn sàng làm bất cứ việc gì để bảo toàn một hy vọng
mong manh là tìm ra Alice.

Vậy nên cô quyết định đích thân bước vào hang cọp.

--------------------------------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.