CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 180

và chông chênh hơn. Em muốn vây dồn cái ác, nhưng cái ác chẳng có gì để
làm với em hết. Nó sẽ phá hủy em và để lại em một mình đơn độc, có thế
thôi. Rốt cuộc thì các ác luôn thắng, tin anh đi…

Em đang đi bên rìa cuộc đời mình, Maddie. Em cần phải thoát khỏi cái

vòng xoáy trôn ốc này trước khi ngã nhào xuống một vực thăm nơi không
lối nào thoát ra được nữa.

Anh không muốn em sống cuộc sống này. Anh không muốn em để mặc

mình bị nghiền nát.

Hãy chuồn khỏi khu phố này, Maddie ạ. Hãy chuồn khỏi thành phố khốn

kiếp này. Hãy biến những giấc mơ của em thành hiện thực. Tới Paris đi. Mở
tiệm hoa mà em đã nhắc tới bao lâu nay! Đừng để nó chỉ là ảo tưởng. Em
thậm chí đã tìm ra cho nó một cái tên, anh còn nhớ… Là gì nhỉ? Tên một
bài hát Pháp xưa cũ, anh nghĩ thế: Khu vườn kì diệu…

Câu nói ngừng giữa chừng. Danny cởi cúc áo sơ mi rồi bồn chồn rít vài

hơi thuốc, mắt rời khỏi ống kính máy quay. Hắn dụi mắt, thở dài, tìm điều
gì đó để nói thêm, tay đưa lại gần điện thoại định tắt camera đi rồi lại đổi ý.
Trông hắn như thể đang rất tuyệt vọng. Một dòng nước mắt mệt mỏi bất
ngờ trào dâng trong mắt hắn rồi chảy tràn xuống má. Hắn quệt nước mắt
bằng một cử chỉ vụng về, gần như con trẻ. Hẳn là trong đời mình Danny
không khóc nhiều. Cuối cùng, hắn chỉ thì thầm:

- Anh yêu em.

Rồi hình ảnh giật lên trước khi mờ dần.

Và theo bản năng Madeline hiểu rằng Danny đã chết.

Nằm trên giường bệnh, cô nhìn bó violet rồi nhìn tấm danh thiếp lần nữa.

Khi lật mặt sau, cô thấy một dãy số liên tiếp. Một số điện thoại mà cô bấm
gọi ngay sau đó. Đó là số của một ngân hàng ở Thụy Sĩ. Cô xưng tên và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.