CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 111

Thẩm Tây Lăng nhàng cười tiếng, “Mẹ hay, có thể nấu ra món ăn tốtcũng
chỉ có ít người làm được, phần lớn mọi người làm cũng chỉ tạm được.”

Nghê Văn Bái đem món ăn nóng hổi lên,“Cái này phải xem người nấu ăn
nguyện ý tốn bao nhiêu tâm tư vào đó.”

Thẩm Tây Lăng trầm mặc.

Nghê Văn Bái đem bát đĩa qua bên giữ nhiệt, “Gần đây có hay đọc sách gì
.”

“Gần đây con bận làm việc, cóthời gian rảnh rỗi.”

“Gần đây mẹ đọc quyển sách vềcách sửa lại vườn của mình, rất nhàm chán,
nhưng bên trong giải thích lúc nào nên cắtnhánh, lúc nào nên xới đất, nên
bón phân từlúc nào, như vậy mới có thể làm cho vườncủa mình có sức sống
dạt dào. Lúc nhìn cảmthấy có gì, sau khi xem xong xuống suy nghĩ chút,
cảm thấy tệ. Nếumuốn gốc cây hoa nở xanh tốt, cần phải bỏ ra rất nhiều, dù
sao chất dinh dưỡng chỉ có như vậy, lại có nhiều cây cần chia sẻ.” Nghê
Văn Bái ngừng chút, “Nhất là cây và hoa trong vườn, nếu nó làm trở ngại
chovườn mình, phải diệt trừ.”

Thẩm Tây Lăng sững sờ, sau đó nhìn động tác của Nghê Văn Bái, “Các
món ăn xong rồi, con đem ra ngoài đây.”

Nghê Văn Bái ngăn cản.

Thẩm Tây Lăng bưng món ăn, trong lòng lạinghĩ, nhìn người giống như cây
hoa, hi vọng đóa hoa nở phải tươi tốt, thểnhững cây bên cạnh hấp thụ dinh
dưỡng của nó, nhưng ai nghĩ tới, cây hoa này có nguyện ý sinh trưởng ở
vườn cây này hay , có ai nghĩ, cây hoa này muốn rời khỏi sân vườn này, mà
cần phảitưới nước hay bón phân.

Là cây hoa đồng nhất, muốn để lại ởchỗ này, nhưng nhiều người lại hi vọng
cây hoa này từ từ thích ứng, hơn nữa nên vì sựsinh trưởng của mình mà
ngừng cốgắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.