CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 132

Triển Hiểu An mở hai mặt to nhìn TriểnDịch Minh, “Bố hư.”

Thẩm Tây Lăng coi móng tay của là bảobối vậy, anh muốn thấy nét mặt
củacô khi biết móng tay mình bị cắt, hẳn là thú vị lắm.

Chương 22:

Thẩm Tây Lăng và Triển Dịch Minh cũng ở chỗ này lâu, lúc gần lại chuyện
với ông cụ chút, lúc này mớiquay về “Tây Minh Cư”. Thẩm Tây Lăng ràng
mất hơi sâu, ở bên kia nhìn thấy hai người già, trong lòng luôn thấy lo lắng,
nghĩ nên cái gì, mình nên làm những chuyện mà bọn họ thích.Hai người già
cũng thấy bị gò bò, nếu cũng chẳng thoải mái đồng ý cho bọn họ về. Triển
Dịch Minh sao, ở nơinào cũng khác gì nhau.

Buổi sáng Triển Dịch Minh lái xe, trước đưa con nhà trẻ, sau lại đưa Thẩm
TâyLăng làm.

Dọc đường , phát ánh mắt anh có chút ý vị sâu xa, chờ anh chủđộng mở
miệng hỏi cái gì. Nhưng anh cái gì cũng , vì vậy ở dưới công ty, trực tiếp
xuống xe rời , cũng thấy anh gọi mình quay lại.

Ở nhà họ Triển mấy ngày, đều xin phep nghỉ, lúc làm lại phát công việc
chấtđống thành núi vậy, nhìn cũng nhứcđầu. Hơn nữa mấy ngày nay nhận
nghiệp vụ rất nhiều, các đồng nghiệp thường làm thêmgiờ. ở nơi mấu chốt
này còn xin nghỉ, tất cả tài liệu khẩn cấp đều giao cho đồngnghiệp, vừa nghĩ
như thế liền cảm thấy tốt.

Bởi vì công việc bận rộn, rảnh suy nghĩ chuyện khác, ngày qua cũng coi là
đầy đủ. Ngồi trước máy vi ti mở văn bảncần phiên dịch ra, suy nghĩ đối
thoại, dùng từchâm chước. Nhìn chằm chằm, mắt cũng dễmệt mỏi, thuốc
đau mắt, thư thái ít.

Mấy ngày nay cứ tạm thời qua như vậy, và Triển Dịch Minh cũng mặn
khôngnhạt chung sống với nhau, mỗi ngày khôngcó mấy câu , cũng có trao
đổi gì, nếu như có đối thoại hơn nửa là vì TriểnHiểu An. Buổi sáng anh đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.