CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 145

Xe của Triển Dịch Minh từ từ biến mất khỏi tầm mắt, lần này là chủ động
để TriểnDịch Minh đưa Hạ Ngôn về. Trước kiakhông hy vọng thiếu nợ
người đàn ông này chút nào, hôm nay lại chủ động mở miệng, cho dù là
chuyện , chỉ có chính biết điều này đại biểu cho việc buông lỏng như thế
nào.

bé nhìn Thẩm Tây Lăng chằm chằm, hình nhu có nhiều điều hiểu, “Mẹ là
con của bà ngoại, nhưng nhà mẹ ở đây,nhà bà ngoại ở đây. Con cũng là con
của mẹ, nhà của con ở đây, nhưng nhàmẹ cũng ở nơi này mà.”

Thẩm Tây lăng nhàng thở dài, muốn nghĩ những lý luận thực tế,“Chúng ta
đều là người nhà, cho nên ởcùng chỗ, có cái gì đúng sao?”

có chỗ nào đúng, nhưng bé vẫn cảm thấy chỗ này là lạ.

Những ngày này đều có chuyện phải xử lý qua, vào lúc này mới phát
ra,người giúp việc trong nhà lâu chưa xuất . Phòng cũng lớn, có vẻ trống
trải, nhưng đáy lòng càng mênh mông mịt mù.

Để An An chơi, làm cơm. Lúc họcđại học, bạn cùng phòng xem tivi,
luônkhông hiểu, cường điệu đến vậy sao, nữchính thái rau mà cũng cắt
nhầm vào tay sao,làm cơm trong bếp cũng phải bỏ . đánh giá, bởi vì là
ngườinhư vậy, chỉ biết hưởng thụ, sao có thể làm những thứ này?

Nhưng bây giờ sao? Có thể tự mình rửa rau thái rau xào rau để ăn.

bật bếp lên, nhìn chằm chằm ngọn lửamàu xanh lam.

Trong đầu có lời quen thuộc……

“Hình như em cái gì cũng biết…..”Giọng vừa uất ức vừa lo âu.

“Ngốc ạ, có anh ở đây, em cái gì cũng cần biết.” giọng của Đỗ Diên Hằng,
luôn mang theo hơi ấm.

thanh xa xôi truyền tới, đột nhiên lạikhóc. Lấy tay lau giọt nước mắt, cùng
với thanh xèo xèo nước trong chảo bốc hơiđi

đổ chút dầu vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.