CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 149

nhìn điện thoại của mình, được thôngbáo là điện đủ, hôm qua sạc điện rồi,
nơi này lại có máy sạc. Cầm điện thoại lên liền bắt đầu gửi tin nhắn cho
Triển Dịch Minh, bảo anh cần phải đónAn An, soạn xong tin nhắn, gửi
được thành công, điện thoại di động tự động tắt . lúc này mới thấy yên tâm,
tiếp tục công việc.

Nhìn những chữ viết và kí tự kia, cũngbiến thành mấy, hoa cả mắt. Tan việc
xong, cảm thấy mình còn chút tính khínào nữa.

Ngồi vào xe taxi, nặng nề gục xuống, ngày mệt mỏi. Cười khổ, mệt mỏi
nhưvậy, còn biết vì sao phải mệt mỏinhư vậy, cũng biết theo đuổi cái gì.
quay đầu, dùng sức viết lên cửa sổxe: Cuộc sống chết tiệt này.

Viết xong lại nhớ tới trước kia Hướng TriDao sương mù kính, hơn nửa là
khí mà mọi người thở ra, bẩn muốn chết. Bản năng cảm thấy ngón tay của
mình vô cùngbẩn, lấy ra khăn giấy lau lau lại.

về đến nhà, phát trong nhà có ai. đúng là kì quái, lấy điện thoại ra mới biết
điện thoại có điện, vì vậy cau mày.

Bật đèn trong phòng lên, cầm điện thoại đisạc, vừa xuống, bên ngoài có xe
vào.

Có lẽ mẹ đúng, người đàn ông mỗi ngày đều về nhà, còn phải cầu xin anh
làmcái gì nữa?

Nghĩ tới cầu trước kia: Muốn bộ dạngđẹp trai, tính tình được, rất thích rất
yêumình, muốn vươn lên, tốt nhất là giọng dễ nghe, chiều cao vừa đủ, vón
người cũngkhông tệ….

Đến so sánh với, là chuyện cười lớn.

lắc đầu cái, lấy chén nước sôi, quay đầu thấy Triển Dịch Minh vào.

để ý tới, giây tiếp theo, lập tức nhìn về phía Triển Dịch Minh, “An An
đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.