CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 161

nhìn khó chịu.

Triển Dịch Minh vẫn nhìn chằm chằm, để cho toàn thân tóc gáy của cũng
dựng đứng lên. cũng là thôi, anh khônglàm như vậy, cũng chỉ có thể đứng
nhìn.Nghĩ tới lại cảm thấy có gì vui, vì vậychuẩn bị tránh ra.

Triển Dịch Minh lại đúng lúc bước chân côvừa động được giây, tiến mấy
bước lên, đẩy vào vách tường, dùng tay vây ,“Anh nhắc nhở với em rồi, lúc
cầu với người khác, đầu tiên cũng phải có cái gìtrả giá tương xứng chứ?”

Anh cười, cũng u tàn bạo, nhưng lại khiến căng thẳng.

muốn tránh khỏi anh, nhưng hơi sức đủ. Đá chân của anh, anh cũngkhông
có chút phản ứng nào.

Cuối cùng cũng như thỏa hiệp xong nhìn anh, “Vậy cũng là cầu sao?”

“Dĩ nhiên rồi.” Anh thu hồi cái tay, ngược lại bóp cằm , “Nếu , tại sao anh
phải nghe lời em?”

Bờ môi anh nửa cười, giộng bộ dạng tức giận, nhưng tràn đầy sắc thái quỷ
dị.

Từ lúc anh ra đời tới bây giờ, đúng là chưa từng nghe qua lời của mấy
người,những chuyện bằng mặt bằng lòng cũng làm ít. Cho dù là lúc học đại
học, anh lộ thông tin về gia đìnhmình, cũng theo sắp đặt của người khác
như thường. Trong trường học giáo sư trong trường muốn anh thi nghiên
cứu, anh lời nào cho là cự tuyệt.

Để cho anh làm cái gì, dĩ nhiên phải đưa ra được nguyện vọng rồi.

Mặt của cách càng ngày càng gần, tay hề bóp cằm nữa, mà lại vuốt ve chỗ
anh bóp qua. Toàn thân như bị định trụ (cố định) rồi, chỉ có thể ngơ ngác
nhìn anh đến gần.

Cho đến khi bờ môi của anh dán vào vẫn duy trì tư thái cứng ngắc.

Đây là hình ảnh chưa bao giờ tưởngtượng qua, kích động, cũng tức giận,
chỉ là cả người trống rỗng. Người ởtrước mặt này, giống như rất quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.