Dĩ nhiên điều quan trọng nhất đó là, bây giờ anh ấy đẹp trai mạnh mẽ hơn
hẳn so với trước kia…….”
Thẩm Tây Lăng nâng trán.
Thẩm Tây Lăng với Hướng Tri Dao chuyện lát, liền thấy Đỗ Diên Hằng
vào. Hướng Tri Dao thở dài, đẩy cái, “Nếu muốn .”
Thẩm Tây Lăng suy nghĩ chút, tới chỗ Đỗ Diên Hằng.
Hướng Tri Dao mở to hai mắt, thầm nghĩ: đúng là sao? lo lắng gì tới tâm
tình chồng cậu à…….
Thẩm Tây Lăng chỉ mấy câu với Đỗ Diên Hằng, và Đỗ Diên Hằng từ phòng
ngoài ra, Đỗ Diên Hằng tự nhiên tới chỗ bạn học bên kia, Thẩm Tây Lăng
vẫn đứng tại chỗ.
Bởi vì cách đó xa, Triển Dịch Minh dùng con mắt thần quan sát khắp nơi,
anh tìm người nào, hơn nữa mặt vẻ rất lo lắng.
Anh nhìn vòng, hình như rất sốt ruột, cùng những người bên cạnh gì xong,
liền tới bên này.
Thẩm Tây Lăng vốn định mình vào chỗ anh thấy được, lúc này, ra, nhìn
thấy mặt anh có vẻ nhõm hẳn .
Triển Dịch Minh tới, cười với , “Vừa rồi có người hỏi em, cho nên mới tới
xem chút.”
Thẩm Tây Lăng vạch trần anh, gật đầu cái, cùng với anh.
nhàng kéo cánh tay anh, lúc này nhớ lại nhiều năm trước, và Hướng Tri
Dao ở trong phòng ngủ đọc cuốn tiểu thuyết về tuổi thanh xuân, lúc đấy
Hướng Tri Dao đọc cuốn tiểu thuyết này : Có lúc chúng ta thường cho là
người cùng với chúng ta cả đời người cũng thể cùng chúng ta đến cuối
cùng, mà chúng ta cũng nghĩ rằng người này có thể chọn cùng mình tới
cuối cùng hay là tới cuối cùng.
Lúc đấy hiểu, bây giờ hiểu.