CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 158

- Hiện giờ ở trong rừng có tới bốn mươi tướng, - Chi-po-li-nô nói, -

vậy mà có bắt nổi chúng ta đâu.

- Rồi sẽ thấy, - ngài Đậu Tròn lẩm bẩm thở dài.

Ngài không muốn tranh cãi thêm, nhưng không tin là có thể cầm cự

được cuộc vây ráp kéo dài, nếu thiếu một vị chỉ huy hiểu rõ chiến lược,
chiến thuật và xạ kích.

- Chúng ta không có đại bác, - bác Bí Đỏ nói xen vào.

- Chúng ta không có súng máy, - bác Hành Po-rây thì thầm.

- Chúng ta không có vũ khí, - bác Quả Nho tiếp.

- Chúng ta sẽ có tất cả những gì cần thiết, - Chi-po-li-nô nói. - Các bác

cứ yên tâm. Còn bây giờ thì đi ngủ đã.

Mọi người kéo nhau đi ngủ.

Bảy người nằm trên chiếc giường rộng rãi của nam tước Cam, vậy mà

vẫn còn chỗ để cho người thứ tám nằm được. Còn bác Chếc-ni-ca và bác Bí
Đỏ thì kéo nhau về nhà mình ở ngoài vườn.

Chú chó Mác-ti-nô mà cách đây không lâu lại bị nhốt vào túp lều của

bác Bí Đỏ, đón tiếp hai người không lấy gì làm hữu hảo lắm. Nhưng cũng
may là chú chó dữ tợn này luôn tuân thủ quy tắc: Sau khi xem xong giấy tờ,
nó buộc phải thừa nhận rằng ngôi nhà không thuộc sở hữu của nó và nó
đồng ý trở về cái cũi của mình.

Bác Bí Đỏ chui vào chiếc lều của mình, lựa chỗ ngồi cho thoải mái,

đầu thò qua cửa sổ, còn bác Chếc-ni-ca thì nằm phía dưới chân.

- Buổi tối hôm nay mới tuyệt làm sao, - bác Chếc-ni-ca nói, - bầu trời

trong sáng quá! Bác nhìn xem cái gì đang lao vút lên kìa... Chẳng lẽ đấy là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.