CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 189

“Nếu chú không cắn anh thì anh sẽ thả chú ra. Đồng ý thì sủa hai tiếng.”

nước Nhật Nguyệt có thể để cao trí thông mình, có lẽ con chó này cũng
không phải ngoại lệ?

Quả nhiên nó liền kêu lên hai tiếng, cái đầu như sư tử cũng khẽ gật gật.

Cẩn thận mở ra lồng sắt, Nhạc Tư Trà nhanh chóng chạy ra phía sau cửa

phòng vệ sinh, chằm chằm nhìn con chó ngao, nếu nó có ý định tấn công,
cậu nhất định sẽ đóng chặt cửa.

Nó vui vẻ đi ra khỏi lồng sắt, đã lâu rồi nó mới có thể thoát ra cái không

gian nhỏ hẹp ấy. rũ đi lượng nước còn đọng trên người, lại duỗi lưng, rồi
mới im lặng ngồi nhìn Nhạc Tư Trà phía sau cánh cửa, cái đuôi vẫy vẫy.

Nhạc Tư Trà đợi một lúc lâu, không thấy nó có hành động gì khách

thường mới đánh bạo, chậm rãi tới dần.

“Anh giúp chú tắm, nhưng chú đừng có di chuyển.” Nhắc nhở một câu

rồi cậu cầm lấy sữa tắm đổ lên mình nó, dùng bàn chải cẩn thận cọ rửa, còn
cẩn thận không khiến nó bị đau.

Mà nó thì yên lặng, mặc cậu làm gì thì làm.

Tắm xong, cậu dùng máy sấy tóc thổi khô lông nó. Nhạc Tư Trà định

cho nó trở lại lồng nhưng làm thế nào nó cũng không chịu.

Chẳng biết làm thế nào, Nhạc Tư Trà đành phải cho nó tự do đi lại, cho

nó ăn thịt, đợi nó ăn nó sẽ để nó vào lại không gian.

Một tuần sau, Nhạc Tư Trà thấy nó thực nghe lời, cũng không lo lắng nó

sẽ làm thương người khác, mà nó cũng ngày càng khỏe mạnh, ánh mắt linh
động, lông cũng bóng mượt, người thêm không ít thịt, không còn da bọc
xương nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.