CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 191

thấy một con chó lớn lao ra, hoảng sợ, nhìn thấy Nhạc Tư Trà bước xuống
thì mới biết là sợ bóng sợ gió, thế mới an tâm, lại nhìn con chó ngoan
ngoan ngồi gần đấy, giờ mới nhận ra đây là con chó ngao nhờ Nhạc Tư Trà
trị liệu. Nhìn nó khỏe mạnh, Viên Vĩ không khỏi hưng phấn.

“Ha ha, tiểu Nhạc, không nghĩ rằng em chữa cho nó nhanh như vậy.”

Viên Vĩ cười lớn bước tới lại bị tiếng gầm nhẹ bày ra sự công kích của con
chó ngao dọa cho cứng người. Hắn là chủ tiệm thú cưng, đương nhiên biết
giống chó ngao Tây Tạng lợi hại thế nào. Hắn từng tận mắt trông thấy
chính con chó này cắn chết một con mãnh khuyển khác trong nháy mắt.

Con chó ngao biết người này, chính hắn là kẻ nhốt nó trong lồng.

“Im lặng.” Nhạc Tư Trà đúng lúc giữ chặt dây xích, ngăn lại ý đồ công

kích của nó, lúc này mới quay sang chào hỏi với Viên Vĩ “Tuy rằng nó đã
tương đối khỏe mạnh nhưng vẫn cần tiếp tục bổ sung dinh dưỡng mới
được.” vỗ vỗ đầu của nó.

Thấy cậu dễ dàng như thế mà chế trụ được nó, Viên Vĩ càng cảm thấy

người thanh niên này không đơn giản. “Để anh gọi điện thoại để chủ nhân
nó qua đón.” để ở đây hắn không an tâm, giống chó rất thù dai.

“Anh tiện thể gọi luôn cho anh Niếp Khải nhé, em mang hoa tới.” Cậu

chỉa chỉa mấy bồn hoa lái xe đang khuân xuống.

“Được, em đợi chút.” Hắn đi vào trong cửa hàng.

Hạ hàng xong, Nhạc Tư Trả lấy tiền ra thanh toán. Lái xe vừa rời đi thì

Viên Vĩ cũng đã nói chuyện điện thoại xong bước ra.

“Tiểu Nhạc, Niếp Khải hiện không qua được, em có muốn qua đưa trực

tiếp không? ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.