CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ CỦA NHẠC TƯ TRÀ - Trang 492

“Chỗ kia.” Tìm một lúc lâu, Nhạc Tư Trà mới tìm được Niếp Khải ở một

góc hẻo lánh, đang cùng vài người tranh luận điều gì, dường như đang yếu
thế.

Hai người lại gần thì nghe rõ hơn bọn họ đang nói gì.

“Đợi chút.” Diệp Kình kéo lại Nhạc Tư Trà đang muốn đi lên “Nghe bọn

họ nói gì.” Nhờ báo cáo của cấp dưới, Diệp Kình dễ dàng nhận ra kẻ đang
tranh luận với Niếp Khải là Triệu Bác Triết.

Nhạc Tư Trà đang định tiến tới thì bị Diệp Kình cản lại.

Niếp Khải đưa lưng về phía họ nên không phát hiện hai người đã tới.

Hắn đang phàn nàn với Triệu Bác Triết “Triệu phó hội trưởng, chỗ kia
không hợp để đặt hoa, tại sao không đổi cho tôi? Hội trưởng nói còn rất
nhiều chỗ trống cơ mà?”

Chỗ Niếp Khải nhắc tới là một gốc đại thụ, dường như từng bị sét đánh,

bị chia làm hai nửa, một bên té xuống, một bên vẫn sinh trưởng. Chỗ đó
không chỉ không thích hợp để đặt bồ cây mà xung quanh còn có mấy loại
hoa cỏ linh tinh, tuy rằng không tệ, nhưng kém rất nhiều so với những nơi
khác.

Triệu Bác Triết ghét nhất bị người khác gọi ‘phó hội trưởng’, giờ nghe

Niếp Khải nói thế, trong lòng càng hận nhưng vẻ mặt cũng không để lộ ra,
chỉ tỏ vẻ khó xử “Niếp Khải, không phải chúng tôi không muốn cho anh
đổi, mà chỗ khác đều đã có người muốn, lại nói, hoa của anh giờ này còn
chưa thấy tới, anh không phải lừa chúng tôi đi?” Lão khinh miệt nhìn tấm
biển, lan điệp? Loại hoa tầm thường thế cũng dám xưng là kỳ hoa? Tưởng
bọn họ là mấy kẻ quê mùa ngoài chợ sao?

Gương mặt Niếp Khải đỏ lên, trong lòng cũng lo lắng. Hắn chưa từng

nhìn thấy bồn lan điệp đó của Nhạc Tư Trà, chỉ biết là biến dị giống. Nếu
hoa Nhạc Tư Trà đem tới không tốt, hắn liền xong đời. Vậy nên, để bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.