CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1184

là từ lâu rồi mới có quyết định này. Khoa cử con sẽ không thi nữa, như vậy
sẽ tiêu hao tinh lực, phải chờ ba năm một lần, hơn nữa có thể xảy ra biến cố
giữa chừng. Nếu ngày sau con đậu trạng nguyên, cũng sẽ không thăng chức
nhanh, hơn nữa đi trên con đường chính đạo sẽ không bằng phẳng. Con
không muốn đem thời gian và tinh lực đặt lên chuyện mình không muốn, so
với việc này thì việc buôn bán con nắm chắc hơn.”

“Con muốn làm gì?” Triệu Tín Lương rất là mẫn cảm nhìn con trai, “Lẽ

nào, con muốn vì chuyện đó mà lãng phí cuộc sống của mình?”

“Cha, con đã lớn. Rất nhiều chuyện, cha để con tự quyết định được

không?” Triệu Hoằng Lâm nghiêng mặt đi.

“Hoằng Lâm, cha lo lắng cho con.” Triệu Tín Lương lo lắng nói, “Con

mới mười hai tuổi, việc chờ mong thi cử, sao con có thể nói là lãng phí thời
gian? Con như vậy càng làm cho cha càng thêm hoài nghi, con vội vàng
quyết định như thế, không phải là muốn trong thời gian nhanh nhất trả thù
người khác sao “

“Cha đã nói với con bao nhiêu lần, sao con lại không nghe.” Nói xong

lời cuối cùng, Triệu Tín Lương hiển nhiên rất giận giọng nói càng cao hơn.

“Cha, con sẽ không làm chuyện khiến mình hối hận.” Triệu Hoằng Lâm

đứng dậy, đi đến trước cửa dừng lại, cũng không quay đầu lại nói, “Về phần
cha có đáp ứng hay không, đều không quan trọng, cũng không cản trở được
bước chân của con.”

“Hoằng Lâm” Triệu Tín Lương đột nhiên hét lớn một tiếng, trong giọng

nói mang theo nồng đậm đau lòng.

“Đừng quên, khế ước bán thân của Uyển Dao còn đang nằm trong tay

tên súc sinh kia.” Triệu Hoằng Lâm thẳng lưng, giọng nói cực kỳ âm lãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.