CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1234

Bà ta cũng không thể nào quên được, năm ấy hội hoa đăng ở trấn Thanh

Hà nhìn thấy toàn gia , hai đứa nhỏ Hoằng và Tương Nghi vừa thấy bà như
muốn xé bà ra để giải hận

Ánh mắt đó, nghĩ lại, thật là đáng sợ.
Khi Niên Thế Hữu bắt đầu nạp di nương đầu tiên, bà ta bắt đầu tuyệt

vọng.

Cuối cùng từ hành động của hắn ta bà cũng hiểu, hắn không tiếc bất cứ

giá nào để lấy lòng bà, cưới bà làm chính thất, cũng chỉ thoả mãn tâm
nguyện tuổi trẻ bồng bột mà thôi, chứng minh hắn Niên Thế Hữu có bao
nhiêu năng lực, quyền thế như thế nào, cũng không phải là vì yêu bà.

Đã từ lâu hắn đối với bà không còn tình yêu nữa.
Bà bây giờ suốt ngày phải tranh chấp với đám di nương, cuộc sống như

thế bà rất ghét, thức ăn ngon, xiêm y mới tinh, đồ trang sức đẹp, đều không
làm bà cảm thấy vui vẻ.

Buồn cười, nghĩ đến cảnh Triệu Tín Lương từng nấu trứng gà cho mình

ăn, mỗi lần bà ta đói bụng, ‘phu quân’ ngốc đó sẽ lén chạy vào phòng bếp
nấu một chén canh trứng cho bà ăn, khi trứng gà đối với cả nhà mà nói, rất
quý.

Nhưng hắn nguyện ý đem thứ trân quý đó cho bà ăn, phải chăng khi đó

trong lòng hắn chỉ có bà?

Vì sao, một đạo lý dễ hiểu như vậy, đến bà giờ này mới hiểu?
Cuối cùng khi hiểu rõ rồi, thì mọi chuyện đã qua, cũng không trở lại lúc

ban đầu được, chính bà đã chặt đứt đường về, không trách ai được.

Bên ngoài hạ nhân truyền tin, nói lão gia trở về phủ, thế nhưng bà cũng

không cao hứng nổi, bởi vì bà biết, Niên Thế Hữu sẽ đến chỗ của mấy di
nương trẻ tuổi, căn bản không thèm đến nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.