CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1730

Bùi Tử Quân nhìn mình bằng ánh mắt ôn nhu.

Lúc này mũi Triệu Tương Nghi đau xót, viền mắt nhất thời ươn ướt.
Ánh mắt này không biết còn nhìn mình bao lâu nữa, có lẽ hết hôm nay,

sẽ không còn.

Vừa nghĩ đến điều này, nàng không thể thở được.
“Nương huynh thật sự bị bệnh.” Không nghĩ tới, Bùi Tử Quân vừa mở

miệng, là nói câu này.

Triệu Tương Nghi có chút kinh ngạc, ánh mắt trở lại bình thường.
Đứa ngốc, là vì sợ nàng lo lắng, nên mới nói dối là Ông thị bị bệnh thật,

cũng không phải có ý định giữ hắn ở lại, tách hắn ra khỏi Triệu gia, để nàng
có thể yên tâm.

Thực sự là. . . Nàng dễ gạt vậy sao?
“Ừ, bá mẫu vẫn khỏe chứ?” Triệu Tương Nghi vô lực hỏi Bùi Tử Quân,

làm bộ như tin rồi.

Trong mắt Bùi Tử Quân hiện lên một chút thư thái, nhẹ nhàng thờ phào,

còn cho là đã lừa được Triệu Tương Nghi, cười nói: “Được rồi, không phải
huynh đã về sao?”

“Nga, ừ. . .” Triệu Tương Nghi chần chừ, trong lúc nhất thời, đột nhiên

không biết nói với Bùi Tử Quân cái gì. . . Nói rõ tâm ý của mình sao?

Còn nữa, bây giờ mà nói ra, sẽ khiến hắn cảm thấy khó lựa chọn.
Nàng mong muốn, mặc kệ Bùi Tử Quân chọn lựa thế nào, sẽ không cảm

thấy thẹn với nàng

“Muốn nói gì?” Bùi Tử Quân hỏi.
Triệu Tương Nghi lại lắc đầu: “Không có gì, được rồi, huynh không

phải nói có chuyện muốn nói với muội à?”

Bùi Tử Quân đột nhiên trầm mặc.
Hắnyên lặng nhìn Triệu Tương Nghi, giống như là trước khi chia tay

phải nhớ rõ bộ dáng của nàng vậy, ánh mắt như thế, khiến Triệu Tương
Nghi trong lòng thấy khủng hoảng

Bầu không khí trở nên căng thẳng, Triệu Tương Nghi nghĩ, không khí

hình như mất hết, không thì tại sao lại thấy khó thở thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.