CUỘC SỐNG NÔNG THÔN NHÀN RỖI - Trang 1732

“Huynh đeo cho muội?” Thấy Triệu Tương Nghi không nói lời nào, Bùi

Tử Quân nở nụ cười.

Đeo dây chuyền lên cổ, quả nhiên thấy lạnh, nhưng không có lạnh cả

người, đúng là thượng phẩm.

“Vốn đợi đến ngày muội cập kê sẽ đưa, đây là lễ thành nhân.” Là mắt

Triệu Tương Nghi bị hoa mắt hay sao, sao lại cảm giác Bùi Tử Quân cười,
nhưng trong đó mang theo tia bi thương

“Diễn Trạch, vì sao huynh lại cho muội cảm giác không tốt vậy.” Triệu

Tương Nghi tâm động, đưa tay sờ dây chuyền ngọc, môi cũng run rẩy.

Bùi Tử Quân không cười nữa.
Động tác rất chậm, Triệu Tương Nghi thấy mà đau lòng.
“Ngô.” Hắn buồn phiền phát ra tiếng, ngẫm nghĩ nên nói như thế nào

đây, thật khổ sở

“Cửa hàng ở huyện Giang ninh bên kia xảy ra chuyện, huynh phải về

bên đó, nên cửa hàng ở trấn Thanh Hà tạm thời không cần xử lý.” Qua thật
lâu, hắn lẳng lặng nói ra, hai mắt không rời khỏi Triệu Tương Nghi, rất sợ
bỏ lỡ qua một tia biểu tình của nàng.

Kết quả, hắn nhìn không thấy trong mắt Triệu Tương Nghi khổ sở, chỉ

thấy nồng đậm yêu thương.

“Xin lỗi, bởi vì muội, cho nên huynh mới sống mệt mỏi vậy.” Triệu

Tương Nghi ngửa đầu nói một câu.

Bùi Tử Quân lại cuống quít giải thích : “Không đúng không đúng,

không phải là tại muội, mà là sinh ý trong nhà có vấn đề nên muốn huynh
xử lý.”

“Kỳ thực muội đều biết.” Triệu Tương Nghi không giả bộ được, ánh

mắt đỏ lên, “Bùi bá mẫu bởi vì mẹ đẻ muội, không hài lòng con dâu là
muội. . . Huynh bây giờ rơi khỏi trấn Thanh Hà, muội cũng đoán được kết
quả rồi.”

“Đừng suy nghĩ nhiều, được chứ?” Bùi Tử Quân đột nhiên nắm tay

Triệu Tương Nghi , “Hôm nay, huynh đến đây không phải là từ biệt muội,
mà là ước hẹn tương lai với muội. Muội phải chờ huynh, chờ đến lúc muội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.