Triệu Tương Nghi khẽ cắn môi dưới, đôi môi thoa son Mân côi bị cắn
làm nổi bật lên yêu diễm của đôi môi.
“A. . . Đau quá. . .” Hạ thể Bùi Tử Quân tiến vào một chút, Triệu Tương
Nghi không nhịn được kinh kêu lên, màn dục vọng m1o7i rồi khơi mào
nhất thời tiêu biến, chỉ để lại sợ hãi nhè nhẹ. . .
“Tương Nghi, không sao đâu.” Bùi Tử Quân đình chỉ động tác, hôn lên
nhị hoa của Triệu Tương Nghi.
“Ngô.” Triệu Tương Nghi nhắm hai mắt nhẹ nhàng mà rên rỉ, chậm rãi,
loại khoái cảm kia và dục vọng dần dần trở về.
Cảm thụ được kiều thê dưới thân lại lần nữa ướt át , tâm tình Bùi Tử
Quân thật tốt, ngay l1uc kiều thê chìm trong khiêu khích của mình, hắn tuỳ
ý buông thả dục vọng, động thân vọt vào
“A!” Triệu Tương Nghi trợn mắt, đau đến mức hai mắt lập tức nổi lên
hơi nước!
Bùi Tử Quân không thể làm gì khác hơn là ẩn nhẫn, kiềm nén lại dục
vọng, bắt đầu cố gắng âu yếm kiều thê, mong muốn nàng có thể khá hơn
một chút.
“Đau quá. . .” Triệu Tương Nghi ôm lấy cổ Bùi Tử Quân , hai mắt đẫm
lệ nói, tựa như oán giận, tựa như làm nũng.
Bùi Tử Quân lúc này cả người nóng rực, trong mắt tràn ngập tình dục,
đâu nhìn thấy bộ dáng này của kiều thê, chỉ một bên gặm lấy hoa nhị, vừa
động hạ thân.
“Đau. . .” Triệu Tương Nghi cong hai chân, theo bản năng chống lại
động tác này của Bùi Tử Quân
“Ngoan, đau một hồi sẽ tốt thôi.” Bùi Tử Quân không dừng động tác,
mà ở bên tai Triệu Tương Nghi phun khí nóng, chậm rãi trêu chọc thân thể
của nàng, “Nàng xem, có phải cảm gíac tốt hơn chút không? Không nên
nghĩ đau nhức, chỉ cần nghĩ đến vi phu, rất nhanh khoái nhạc.”
Ngay sau đó, Bùi Tử Quân còn đánh bạo, nói rất nhiều lời tình thú với
Triệu Tương Nghi , Triệu Tương Nghi bị hắn chọc cho thở gấp , cũng quên
mất cái loại cảm giác xé rách đó rồi.